Cha mẹ thương con là điều dễ hiểu nhưng khi trẻ mắc lỗi mà không được sửa chữa, chúng sẽ cho đó là hành vi đúng và làm hại người khác. Khi lớn lên, trẻ dần trượt dài vào con đường sai trái, lúc đó sẽ gây ra những hậu quả rất nặng nề.
Việc cha mẹ đặt ra các quy tắc có nghĩa là nói cho trẻ biết về những gì mình có thể và không thể làm. Trẻ cần biết ranh giới của mình ở đâu để không vượt qua.
Nếu cha mẹ cứ nghĩ con mình còn nhỏ chưa biết gì mà bao che cho lỗi lầm, thực chất điều này sẽ làm méo mó nhân cách của trẻ sau này.
3. Phân tích cho con biết mình sai ở đâu
Chuyên gia giáo dục Mỹ Sally Lewis cho biết: "Chúng ta nên tạo môi trường cho trẻ em thử mắc lỗi để chúng có thể nhận ra sai lầm. Vai trò của chúng ta là đồng hành cùng con cái vượt qua những thử thách ấy".
Nếu cha mẹ phân tích sai lầm của trẻ dưới góc độ tiêu cực, trẻ sẽ phát triển theo hướng tiêu cực. Nếu cha mẹ coi sai lầm là cơ hội để trẻ học hỏi, trẻ sẽ phát triển theo hướng tích cực.
Là một thầy giáo, Carl Witt (Mỹ) đã ghi lại quá trình học tập của con trai mình từ một đứa trẻ có IQ thấp cho tới khi trở thành tiến sĩ.
Có một lần, Carl đưa con trai đi mua sắm. Trên đường về nhà, Carl phát hiện trên tay con trai mình có cầm một quả táo, rõ ràng quả táo này không có trong danh sách mua sắm.
Ông kiên nhẫn hỏi con trai quả táo đó ở đâu ra, cậu bé trả lời: "Con thấy quả táo này chắc là ngon lắm nên đã lấy nó".
Carl không tức giận, cũng không dùng từ "ăn trộm", ông cảm thấy con trai chưa nhận ra sai lầm của mình và cần được giáo dục vào lúc này.
Sau bữa tối, Carl hỏi con trai: "Con có trả tiền cho quả táo này không?".
Người con trai lắc đầu, Carl nói tiếp: "Con phải trả tiền để có được thứ mình muốn".
Cậu bé bất mãn nói: "Trái cây nhiều như vậy, con chỉ lấy một quả. Trước đây ông chủ còn cho con miễn phí nữa".
Carl tiếp tục: "Người bán hàng kiếm sống bằng cách bán trái cây. Làm sao họ có thể sống nếu con không trả tiền? Hơn nữa, ông chủ trước đó đã cho con trái cây, điều đó cho thấy ông ấy có ấn tượng tốt về con".
Cậu bé suy nghĩ một lúc rồi thừa nhận lỗi lầm của mình, sau đó hứa với bố không bao giờ tùy tiện lấy đồ của người khác nữa.
Bài học của Carl dạy con mình có thể thấy được rằng, ông tập trung vào sự thật, chỉ nói về những hành vi sai trái, sau đó hướng con tới việc sửa chữa. Đây là bài học tích cực, trẻ rút kinh nghiệm sau mỗi lỗi lầm.
Hơn nữa, Carl chưa bao giờ nghĩ đến việc che đậy lỗi lầm của con mình từ đầu đến cuối. Ông hiểu rõ sai lầm chỉ có thể sửa chữa bằng cách thẳng thắn đối mặt, điều này tốt cho trẻ em.
Tóm lại, cha mẹ là nơi trú ẩn an toàn hay là cơn bão lớn nhất cho con cái đều phụ thuộc vào phương pháp giáo dục của họ. Trong quá trình dạy dỗ con cái, cha mẹ đừng phóng đại quá mức lỗi lầm của trẻ, cũng đừng làm tổn thương lòng tự trọng của con mình.