Thực tế, Lý không phải người cha vô trách nhiệm. Con trai ông tuy học không giỏi nhưng lại có năng khiếu ở mảng kỹ thuật, rất thích sửa chữa. Sau khi suy nghĩ rất kỹ, thấy bản thân thật sự không có năng khiếu học, khó thi nổi đại học, cùng lắm vào được cao đẳng nhưng với tấm bằng trường ít tiếng tăm thì chưa chắc đã tìm được công việc tốt. Thay vào đó, nếu thực sự giỏi một nghề nào đó thì còn có thể nuôi sống bản thân.
Sau khi lắng nghe con thật kỹ, Lý Phú Quý mới quyết định đồng ý cho con nghỉ học. Sau lần bị xúc phạm đó, Lý không bao giờ liên lạc lại với Vương Phong nữa.
Ở tuổi 58, Lý Phú Quý lại được rủ đi họp lớp. Lần này người rủ Lý đi là một người bạn tên Quách Hoa. Cả hai có mỗi quan hệ tốt những năm qua. Ban đầu, Lý định không nghĩ vì ghét nhìn mặt Vương Phong. Nhưng sau đó Quách Hoa đã cố thuyết phục, vì tất cả đều đang già đi, cơ hội gặp mặt nhau chỉ còn có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nói thêm, Lý Phú Quý hiện vẫn là thợ sửa xe nhưng là thợ sửa trong cửa hàng của con trai. Sau nhiều năm, con trai của Lý đã tự mở được chuỗi cơ sở sửa xe, việc làm ăn rất phát đạt.
Khi đến buổi họp lớp, Lý cố tình chọn chỗ ngồi xa để tránh Vương Phong nhưng bất ngờ là ông chủ kiêu ngạo này lại chủ động tìm đến chào hỏi. Vương Phong hiện tại rất gầy gò, mặt hóp lại, mái tóc bạc trắng non nửa.
Tuy nhiên Lý không quan tâm. Vương Phong là ông chủ có tài sản hơn 100 triệu NDT còn Lý thì chỉ là thợ sửa ô tô, hàng tháng nhận lương hơn 5.000 NDT từ con trai.
Cũng như lần trước, mọi người đều xúm quanh Vương Phong để chúc tụng. Điều bất ngờ là Vương Phong thỉnh thoảng lại quay ra lén nhìn Lý, ánh mắt do dự, nhiều lần như muốn nói gì đó lại thôi.
Khi cả lớp đang ăn uống thì trời bất ngờ có sấm chớp, đổ mưa to. Lúc nhiều người đang lo lắng không biết về nhà kiểu gì thì Lý Phú Quý nhận được điện thoại của con trai. Vì nghe không rõ nên Lý phải bật loa ngoài.
Trong điện thoại, con trai của Lý nói: "Bố ơi, trời mưa to lắm, giờ con mang ô đến cho bố nhé". Sau khi Lý nghe xong điện thoại, Quách Hoa đứng bên cạnh cảm thán: "Thật hạnh phúc, con trai anh đúng là đứa hiếu thảo. Trời mưa to thế mà vẫn chạy đến đón bố". Quách Hoa sau đó thở dài, than thở về cậu con trai đang ở Thượng Hải, hoạ hoằn lắm mới về nhà được 1, 2 lần của mình.
Mọi người lúc ấy bắt đầu để lộ ánh mắt ngưỡng mộ với Lý Phú Quý. Bất ngờ nhất là Vương Phong cũng lên tiếng: "Tôi luôn cảm thấy công việc kinh doanh của mình thành công, con trai thì đi du học rồi định cư ở nước ngoài. Mọi người đều nói tôi là người chiến thắng trong cuộc sống nhưng nhìn cách con trai anh quan tâm đến anh, tôi mới nhận thấy thế nào là chiến thắng, là hạnh phúc thực sự".
Vương Phong sau đó tâm sự, bản thân gầy như thế là vì năm ngoái hai vợ chồng bị tai nạn xe. Vương Phong gọi điện cho con nhưng con nói bận học Tiến sĩ không về được. Đến khi Vương ra điện, con cũng chỉ hỏi thăm qua loa được vài câu, chỉ khi nào cần trợ cấp thêm tiền thì mới gọi điện cho bố mẹ.
"Trước đây tôi thực sự không nên nói với anh những lời như vậy", Vương Phong ngậm ngùi.
Về phần mình, Lý Phú Quý cũng rút ra được nhiều điều. Con người, chỉ qua trải nghiệm mới có thể biết mình thực sự muốn gì. Để sống cuộc đời của mình, bạn không cần so sánh với người khác, cũng không cần quá lo lắng về việc học tập, công việc của con cái. Nếu con bạn thực sự học không giỏi thì cũng không cần phải ép buộc, có một đứa trẻ bình thường ở bên cũng là một điều may mắn rồi.