7. Quá trình phát triển vận động của trẻ chưa có sự phối hợp, chẳng hạn như tư thế đi lại kỳ lạ, cách cầm hoặc chỉ đồ vật khác với trẻ bình thường.
8. Trẻ không nhạy cảm với những kích thích đau đớn, khả năng nhận biết nguy hiểm kém, chẳng hạn như khi bị bạn đáng, trẻ không có bất cứ động tác né tránh nào.
9. Trẻ thể hiện cảm giác phụ thuộc mạnh mẽ vào một số vật dụng nhất định, chỉ thích ăn một số món, hờ hững không quan tâm tới mọi thứ.
Nguyên nhân cụ thể của bệnh tự kỷ ở trẻ em chưa được xác định rõ nhưng được cho là kết hợp giữa yếu tố di truyền và môi trường. Có thể có một số yếu tố di truyền đóng vai trò trong sự phát triển của bệnh tự kỷ, tuy nhiên, không chỉ có yếu tố di truyền mà còn có tác động của môi trường và sự phát triển não bộ.
Bệnh tự kỷ không thể chẩn đoán chỉ dựa trên một dấu hiệu duy nhất. Quá trình chẩn đoán bao gồm đánh giá các triệu chứng và hành vi của trẻ em, thường thông qua sự tham gia của các chuyên gia như bác sĩ, nhà tâm lý học hoặc nhà chuyên môn về rối loạn tự kỷ.
Điều trị cho trẻ tự kỷ thường bao gồm các phương pháp hỗ trợ và giáo dục, bao gồm các phương pháp học tập và tương tác xã hội, điều chỉnh hành vi và triệu chứng.
Bệnh tự kỷ không chỉ ảnh hưởng đến trẻ em mà còn có tác động lớn đến gia đình. Việc có hỗ trợ và thông tin từ các chuyên gia, các nhóm hỗ trợ và tổ chức xã hội có thể giúp gia đình hiểu và xử lý tốt hơn với các thách thức mà bệnh tự kỷ mang lại cho trẻ em.
Lưu ý rằng, mỗi trẻ em tự kỷ có thể có những đặc điểm và nhu cầu riêng, do đó, việc tìm kiếm sự tư vấn, hỗ trợ từ các chuyên gia y tế rất quan trọng để đưa ra quyết định và phương pháp điều trị phù hợp.