Cũng vì ưu tiên phòng học cho trẻ, nên toàn bộ ban giám hiệu và bộ phận kế toán, thủ quỹ sử dụng chung 1 phòng. Các cuộc họp chuyên môn, sơ tổng kết của trường đều triển khai ngoài giờ hoặc ngày nghỉ. Những năm qua, số lượng trẻ huy động đến trường chỉ khoảng 1/4 tổng số trẻ phổ cập (gần 1.400 em). Còn lại, phụ huynh xin cho trẻ học trái tuyến hoặc vào cơ sở mầm non ngoài công lập, tư thục.
Trước thực tế này, từ năm 2014, UBND TP Vinh phê duyệt quy hoạch chi tiết địa điểm xây dựng trường mới với diện tích dự kiến khoảng 4.000m2. Kinh phí xây dựng lấy từ việc đấu giá trường học cũ. Tuy nhiên đến năm 2022 mới đấu giá xong với giá hơn 56 tỷ đồng. Bên trúng đấu giá tạo điều kiện để lại mặt bằng gần 1 năm học giúp địa phương có thời gian chuẩn bị nơi dạy học mới cho trường. Song đến năm học này, phải bàn giao mặt bằng, Trường Mầm non Cửa Nam chưa được xây dựng cơ sở vật chất mới.
Bà Trần Thị Cẩm Tú - Phó Chủ tịch UBND TP Vinh, Nghệ An cho hay, quy hoạch 1/500 xây trường trước đó chồng lấn vào di tích hố bom, nằm trong khoanh vùng bảo vệ thành cổ Vinh. Do vướng mắc như vậy nên thành phố xác định chuyển địa điểm xây dựng Trường Mầm non Cửa Nam sang vị trí khác. Hiện thành phố xin ý kiến cộng đồng dân cư, hoàn thiện hồ sơ điều chỉnh quy hoạch, trình Sở Xây dựng thẩm định phê duyệt, dự kiến trước 31/12/2023.
Về việc lựa chọn địa điểm cho Trường Mầm non Cửa Nam hoạt động cũng được cân nhắc kỹ lưỡng, để đảm bảo diện tích, cơ sở vật chất phù hợp. Công ty được lựa chọn thuê địa điểm làm trường tạm có diện tích hơn 1.800m2, đảm bảo hoạt động cho 33 giáo viên, hơn 250 học sinh. Giá thuê 75 triệu đồng/tháng lấy từ ngân sách thành phố chi trả, thời gian thuê dự kiến 35 tháng.
Trường THCS Quỳnh Phương là đơn vị hiếm hoi của thị xã Hoàng Mai, Nghệ An đang dạy học 2 ca/ngày. Nhìn từ ngoài vào, khuôn viên trường được bố trí gọn gàng, đảm bảo xanh sạch đẹp, thân thiện. Tuy nhiên, theo thầy Hồ Tuấn Anh – Hiệu trưởng cho hay, nhà trường đã cố gắng sắp xếp sử dụng tối ưu mọi diện tích hiện có cho các hoạt động giáo dục.
Phòng học đang thiếu trầm trọng, không có phòng chức năng. Khu hiệu bộ là dãy nhà cấp 4 đã cũ, xuống cấp, chật hẹp. Không có phòng nào để trưng dụng làm phòng học, những năm qua, Trường THCS Quỳnh Phương buộc phải tổ chức dạy học 2 ca/ngày. Dù vậy, khi tổ chức các hoạt động dạy phụ đạo kiến thức, bồi dưỡng học sinh giỏi cũng không có phòng học trống. Nhà trường phải quây tôn, làm mái che, tận dụng khoảng trống giữa 2 dãy nhà học để làm nơi tổ chức dạy học thêm cho học sinh.
Theo thầy Hồ Tuấn Anh, nhà trường nhiều lần làm tờ trình gửi các cơ quan chức năng cũng như trực tiếp đề đạt nguyện vọng ở các hội nghị, về lâu dài cần quy hoạch diện tích mới cho Trường THCS Quỳnh Phương. Chính quyền phường quan tâm đến vấn đề này, tuy nhiên để tìm được địa điểm mới có diện tích rộng rãi cho trường học rất khó do Quỳnh Phương nằm ở ven biển, quỹ đất hẹp, địa hình không bằng phẳng. Phương án mở rộng cơ sở hiện tại đã tính đến nhưng khó khả thi. Vì phía sau trường học đồi núi độ dốc cao, hai bên khác là khu dân cư lâu đời.
“Trường đóng tại địa bàn phường Quỳnh Phương – vùng ven biển, dân cư đông đúc, quy mô học sinh ngày càng tăng. Hiện trường có hơn 1.600 học sinh và dự kiến những năm học tới tiếp tục tăng. Nếu không giải quyết được vấn đề cơ sở vật chất, tình trạng dạy học 2 ca/ngày vẫn còn kéo dài”, Hiệu trưởng nhà trường bày tỏ.
Trường PTDTBT THCS Trung Thành (Quan Hóa, Thanh Hóa) tạm đóng cửa vì sạt lở, học sinh phải đi học nhờ, ở tạm từ đầu năm học 2023 – 2024. Ảnh: Thế Lượng |
Ông Phạm Bá Thoại - Giám đốc Ban Quản lý dự án đầu tư huyện Quan Hóa (Thanh Hóa) cho biết: Khi xảy ra sạt lở mái kè chống sạt trượt mái ta luy dương ở quả đồi phía sau Trường PTDTBT THCS Trung Thành, huyện đã báo cáo UBND tỉnh. Sau đó, UBND tỉnh giao các sở, đơn vị liên quan lên khảo sát.
“Các ngành chức năng đã mời 2 chuyên gia của Trường Đại học Giao thông Vận tải vào tổ chức khoan thăm dò, chụp siêu âm, thì phát hiện có túi nước trong lòng núi. Đồng thời, huyện cho sơ tán học sinh, giáo viên sang học tạm ở Trường Tiểu học Trung Thành, chờ quan trắc, theo dõi sạt trượt từ quả đồi để có hướng khắc phục”, ông Thoại nói.
Sau thời gian chờ quan trắc để xử lý, dự kiến trong tháng 12/2023, các đơn vị chức năng liên quan sẽ tiến hành xử lý sự cố sạt trượt mái ta-luy trên quả đồi phía sau trường. Tuy nhiên, kinh phí để xử lý vấn đề dự kiến đến vài chục tỷ đồng. Giám đốc Ban Quản lý dự án đầu tư huyện Quan Hóa đang làm tờ trình gửi cấp trên xin cấp kinh phí.
Ông Đinh Văn Kim - Chủ tịch UBND xã Trung Thành, cho biết: Tình trạng sạt lở mái ta-luy dương trên đồi Pom Héo (Héo Còn Khoài), đã đe dọa sự an toàn của Trường PTDTBT THCS Trung Thành và trụ sở làm việc của UBND xã. “Do tình trạng sạt lở đất đá, đe dọa tính mạng của học sinh, giáo viên, cán bộ xã Trung Thành, chúng tôi rất mong cấp trên xử lý càng sớm càng tốt, để đưa học sinh trở lại học tập ở ngôi trường mới đầu tư hàng chục tỷ đồng này. Đồng thời, giúp lãnh đạo, cán bộ công chức xã Trung Thành yên tâm làm việc…”, ông Kim mong mỏi.
UBND tỉnh Quảng Nam đã tăng mức đầu tư của Trường THPT Võ Chí Công giai đoạn 2 lên 59 tỷ đồng. Quy mô đầu tư bổ sung bao gồm bồi thường, giải phóng mặt bằng phần diện tích mở rộng dự án khoảng hơn 13 nghìn m2; san gạt tạo mái dốc; đào xúc đất sạt lở năm 2020; kè bảo vệ ta-luy dương; kè ta luy âm (gia cố bảo vệ mái ta-luy âm, bố trí tuyến kè bảo vệ mái ta-luy âm trước khuôn viên trường học dài khoảng 200m, kết cấu chân bê tông cốt thép, gia cố mái ta-luy trong khung bê tông cốt thép, trồng cỏ chống xói).
Cùng đó là các hạng mục phụ trợ và giải pháp phi công trình phòng chống sạt lở như xây dựng hệ thống quan trắc cảnh báo sớm và đào tạo, tập huấn phòng chống thiên tai, sạt lở đất cho học sinh, giáo viên và cộng đồng dân cư khu vực lân cận.
Ông Nguyễn Thế Phước – Phó Chủ tịch UBND huyện Nam Trà My thừa nhận, huyện rất khó khăn trong lựa chọn mặt bằng bố trí xây dựng trường học vì chỗ nào cũng đối mặt với nguy cơ sạt lở. Các trường học ở vùng núi, ngoài phòng học còn phải có thêm nhà nội trú, công vụ cho giáo viên… Chính vì vậy, để chọn mặt bằng đủ diện tích xây trường đúng quy chuẩn là khó và phải chấp nhận đồi dốc để không phải can thiệp vào đặc tính tự nhiên, dễ dẫn đến nguy cơ sạt lở.