Cũng theo cô Oanh, năm học này, thông qua nhóm “Trẻ được đỡ đầu” do Phòng GD&ĐT huyện Con Cuông khởi xướng, em Lưu Đình Vi Vương được mẹ Kim Tuyến nhận làm con nuôi. Mỗi năm, mẹ hỗ trợ cho Vương 3,6 triệu đồng và gửi cô chủ nhiệm mua đồ dùng học tập, sinh hoạt mà con đang thiếu. Số tiền không quá lớn, nhưng đối với những đứa trẻ mồ côi dân tộc thiểu số nơi đây, nó đã chuyển thành những niềm vui, nỗi mong chờ và giá trị không đong đếm được.
Để trò mồ côi không đứt gãy học hành
Vụ tai nạn giao thông cách đây 6 năm đã một lúc cướp đi cả bố lẫn mẹ của hai chị em Lương Thị Huyền (SN 2004) và Lương Tuấn Hưng (SN 2001). Sau đám tang, ông bà nội từ ngoài bãi bồi sông Lam chuyển về sống cùng hai đứa cháu côi cút. Đến giờ, chị em Huyền vẫn chưa quên được cảm giác bơ vơ đến ám ảnh trong căn nhà nhỏ dột nát giữa thị trấn Con Cuông, huyện Con Cuông.
Cuộc sống của ông bà và 2 đứa cháu không chỉ suy sụp về tinh thần mà còn chật vật, túng thiếu kinh tế. “Ngày ấy, ông nhà tôi vẫn phải ra lán ngoài bãi để canh mấy sào rau màu. Buổi đêm chỉ có 3 bà cháu. Nhưng cứ 4 giờ sáng là tôi dậy đi hái rau mang ra chợ bán. Nhưng bà dậy là cháu cũng dậy theo. Hôm nào chợ về tôi cũng thấy 2 đứa cháu ngồi trước cửa đợi. Có hôm đợi mệt quá ôm nhau ngủ gật, muỗi đốt khắp người mà vẫn không chịu vô giường”, bà Phan Thị Lý – bà nội chị em Huyền nghẹn ngào kể lại.
Bà Lý kể, mình không biết lấy đâu ra sức lực để làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm, chỉ mong đủ cơm cho cháu, còn lo trả nợ thay các con. Ngôi nhà nhỏ ngày càng dột nát cũng không có tiền sửa chữa. Cứ dột, hỏng ở đâu thì “vá” tạm lại ở đó. Chỉ có điều bà không để cháu thất học, dù đói nghèo đến mấy thì ít nhất cũng phải thay con nuôi các cháu đến hết lớp 12. Vậy mà ngày tháng cứ vậy trôi qua. Đến nay, Huyền đã là học sinh lớp 12, còn Hưng đang học lớp 9. Do dịch Covid-19, nhiều đợt các cháu phải tạm dừng học ở trường, chuyển sang học trực tuyến. Bà lại vay mượn, gom góp thêm, mua chiếc điện thoại thông minh để 2 đứa cháu thay nhau học, ôn thi cuối cấp.
Lương Thị Huyền giờ đã thành thiếu nữ cao hơn 1m65, biết cất giấu những buồn đau, tủi thân để nỗ lực học tập, an lòng ông bà. Em tâm sự cố gắng đậu tốt nghiệp THPT, sau đó sẽ đi học nghề để sớm đi làm phụ giúp ông bà đã già. “Em muốn học nghề nấu ăn, rồi xin việc trong các nhà hàng. Sau này nếu có điều kiện, em về Con Cuông mở quán để gần ông bà”, Huyền nói.
Ông Phan Trọng Trung – Phó Trưởng phòng GD&ĐT huyện Con Cuông, Nghệ An là người kết nối, phụ trách hoạt động chăm sóc, hỗ trợ học trò mồ côi trên địa bàn. Theo ông Trung, mỗi năm, các nhà trường, địa phương đều dành ưu tiên các suất quà, học bổng cho học sinh hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Nhưng với trò mồ côi, các em không chỉ đòi nghèo về vật chất, mà còn thiếu thốn, mất mát tình cảm gia đình. Việc tìm kiếm, kết nối, tìm mẹ đỡ đầu, là để các em có thêm một lần được yêu thương, nhận sự quan tâm, dõi theo trong suốt năm tháng đi học. Bù đắp phần nào thiệt thòi trong số phận các em.
“Hiện toàn huyện đã có hơn 30 học sinh mồ côi cả bố lẫn mẹ hoặc mồ côi bố, mồ côi mẹ, hoàn cảnh nghèo khó được nhận đỡ đầu. Với các em đang hưởng chế độ bán trú là 1,8 triệu đồng/năm, những em còn lại được hỗ trợ 3,6 triệu đồng/năm. Người đỡ đầu là những cán bộ, giáo viên hưu trí, các mạnh thường quân đang sinh sống ở Hà Nội và một số tỉnh thành. Các cháu được bố mẹ, ông bà đỡ đầu đều đã được rà soát, thẩm định thông tin về hoàn cảnh”, ông Phan Trọng Trung cho hay.
Cũng theo Phó Trưởng phòng GD&ĐT huyện Con Cuông, giáo viên chủ nhiệm và nhà trường chịu trách nhiệm rà soát, đề xuất học sinh là con mồ côi, có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn lên Phòng. Hồ sơ sẽ được gửi đến tổ chức uy tín, các ông bà, bố mẹ xem xét nhận đỡ đầu. Ngược lại, Phòng cũng sẽ nhận trách nhiệm điều phối, đảm bảo việc hỗ trợ học trò đầy đủ, đúng ý nghĩa nhân văn.
Các mẹ đỡ đầu sẽ chuyển số tiền hỗ trợ cho học sinh mồ côi tại huyện Con Cuông vào tài khoản do ông Trung trực tiếp quản lý. Các khoản hỗ trợ được chia thành 2 hoặc 3 lần chuyển đến giáo viên chủ nhiệm vào dịp đầu năm học mới, Tết Nguyên đán hoặc dịp 30/4. Giáo viên không trao trực tiếp tiền cho học sinh hoặc gia đình, mà sẽ dẫn các em mua sắm đồ dùng học tập, sinh hoạt, nhu yếu phẩm thiết yếu cho trẻ. Riêng sách vở không sử dụng số tiền này để mua, mà nhà trường và ngành Giáo dục đã có chương trình hỗ trợ riêng.