Thiết nghĩ, cần có chính sách hỗ trợ đặc thù trong công tác đào tạo, bồi dưỡng người dân tộc thiểu số để lực lượng này gắn bó với địa phương và ngành nghề được đào tạo. Đồng thời tham gia xây dựng quê hương ngày càng văn minh, giàu đẹp. Trước mắt, chính quyền các địa phương có người đi học cử tuyển nên sắp xếp, bố trí việc làm sát với tình hình thực tế.
Đề xuất này không phải là không có cơ sở, bởi Luật Giáo dục hiện hành quy định, UBND cấp tỉnh căn cứ vào nhu cầu của địa phương đề xuất, phân bổ chỉ tiêu cử tuyển; cử người đi học theo tiêu chuẩn, chỉ tiêu được duyệt; xét tuyển và bố trí việc làm cho người học sau khi tốt nghiệp.
Cơ sở giáo dục có trách nhiệm hỗ trợ người học theo chế độ cử tuyển để đảm bảo chất lượng đầu ra. Tuy nhiên, người học theo chế độ cử tuyển có trách nhiệm trở về làm việc tại địa phương nơi cử đi học; được xét tuyển và bố trí việc làm.
Gắn trách nhiệm của địa phương, cấp ủy, người đứng đầu trong việc cử người đi học và tiếp nhận sinh viên sau khi tốt nghiệp ra trường trở về địa phương là bài toán đã, đang và cần tiếp tục tính đến. Có như vậy mới tránh tình trạng “đầu voi đuôi chuột”?