“Đối với những người có nguy cơ mắc bệnh cao hơn, Covid-19 vẫn là một loại bệnh nguy hiểm tiềm tàng. Có một “lầm tưởng đáng lo ngại mà chúng tôi biết đang lan truyền rằng, Covid-19 giống như cảm lạnh hoặc cúm và mọi người không thực sự cần lo lắng.
Điều đó có thể đúng với nhiều người. Song, đối với một số người, điều đó hoàn toàn không đúng”, bà Ferrer chia sẻ.
Nhiều phụ huynh vẫn lo sợ Covid-19 sẽ trở lại. |
Phụ huynh ở Los Angeles đã chia thành hai phe về vấn đề mở cửa lại trường học. Trong đó, các gia đình ở những khu dân cư có thu nhập thấp - nơi tỷ lệ tử vong cao và tỷ lệ tiêm chủng thấp đã do dự.
Khi học sinh trực tiếp trở lại đầy đủ vào mùa Thu năm 2021, học khu đã áp dụng các biện pháp phòng ngừa an toàn khá nghiêm ngặt. Bất kỳ ai vào khuôn viên trường đều phải điền vào biểu mẫu xác nhận không có triệu chứng của Covid-19. Đồng thời, tất cả học sinh và nhân viên đều phải đeo khẩu trang và xét nghiệm PCR hằng tuần.
Vào mùa Thu năm 2022, nhà trường loại bỏ hầu hết các biện pháp phòng ngừa. Đồng thời, yêu cầu chỉ những người có các triệu chứng của Covid-19 hoặc đã phơi nhiễm với người bệnh mới cần xét nghiệm. Trước sự kinh ngạc của một số giáo viên và phụ huynh, khẩu trang, khoảng cách đã biến mất.
Một số phụ huynh vẫn cho con đeo khẩu trang đến trường và cấm trẻ tham gia các hoạt động như dã ngoại. Tuy nhiên, những người khác cho biết không thực sự quan tâm.
Trong giai đoạn mới của Covid-19, điều gì tạo nên sự an toàn vẫn còn gây tranh cãi, khiến giáo viên có cảm giác mơ hồ không yên tâm. Song, Laura Crespo - giáo viên lớp 5 tại Trường Tiểu học Ninety-Fifth Street, người mắc bệnh hen suyễn - cảm thấy rằng, Covid-19 vẫn còn nghiêm trọng.
Nữ giáo viên chia sẻ, nhiều phụ huynh vẫn còn căng thẳng về Covid-19 và yêu cầu cô đảm bảo rằng, con họ đeo khẩu trang. Cô thường xuyên nhắn tin và gọi điện để kiểm tra cuộc sống gia đình học sinh, hoặc cập nhật tới phụ huynh về các sự kiện trong khuôn viên trường.
Thực tế cho thấy, đại dịch đã khiến những đứa trẻ phải vật lộn để học tập. Zaira Valadez - một giáo viên lớp Hai - cho biết, nhiều học sinh của cô mắc kẹt ở trình độ toán mẫu giáo. “Có quá nhiều nỗ lực để những đứa trẻ này đạt điểm cao.
Chúng tôi quên đi tất cả những tổn thương mà chúng đã trải qua, tất cả những gì chúng tôi đã trải qua”, nữ giáo viên cho biết. Trong khi đó, Crespo chia sẻ, học sinh của cô đã đạt được tiến bộ. Song, lũ trẻ phát ngán với các bài kiểm tra và vẫn đang gặp khó khăn về mặt cảm xúc.
Nữ giáo viên cho biết đang cố gắng đáp ứng các yêu cầu của học khu. Tuy nhiên, điều đại dịch dạy cho cô về việc giảng dạy đó là học sinh cần thời gian. “Tôi chỉ có thể làm những gì tôi có thể làm. Sẽ không có ai đến và cung cấp cho học sinh của chúng tôi mọi thứ trẻ cần. Tôi bắt đầu trở nên mẫn cảm. Tôi chỉ có thể lo lắng bấy nhiêu thôi”, giáo viên Crespo bày tỏ.
Bất bình đẳng sau Covid-19 là một vấn đề mang tính cấu trúc giống như tình trạng nghèo đói trong trường học. Đây là một vấn đề mà không cá nhân nào có thể hy vọng giải quyết một mình.
Nỗi lo lắng thường trực đang hành hạ tinh thần, khiến nhiều giáo viên cảm thấy lạc lõng trong cuộc sống bên ngoài trường học. Tuy nhiên, nữ giáo viên Crespo không thể ngăn mình khỏi lo lắng. Bởi, có quá nhiều thứ khiến cô phải chú ý.
Vào giữa tháng 3, một vài tuần sau khi California rút lại tuyên bố khẩn cấp về đại dịch, Crespo và hàng nghìn giáo viên khác đã nghỉ làm trong ba ngày để thể hiện tình đoàn kết với các nhân viên căng tin, người trông coi và tài xế xe buýt đình công. Hầu hết họ là những nhân viên bán thời gian, được trả lương thấp nhất trong học khu. Trung bình, họ chỉ kiếm được 25.000 USD hằng năm.
Trong lớp, một học sinh tâm sự với nữ giáo viên Crespo rằng, em đã mất 5 người thân vì Covid-19. Chính vì vậy, Crespo quyết định sẽ để tâm nhiều hơn đến những nỗi đau mà các em đã phải trải qua.
Đồng thời, tự chữa lành những nỗi đau bản thân cô đã gặp phải vì Covid-19. Nữ giáo viên quyết định sẽ tiếp tục làm việc để đảm bảo tất cả học sinh đều được nhận những điều các em cần và được đối xử công bằng.
Theo NY Times