Đấy là chưa kể đến những tổn thương/cảm giác thiếu hụt, mất mát của đứa trẻ nếu gặp bất lợi trong quá trình sống với người thân/người nuôi vốn không phải cha mẹ ruột của mình, như: cảm giác thiếu thốn/mất mát vì gia đình không trọn vẹn, chống đối (xã hội) với người nuôi dưỡng/cha mẹ, rối loạn cảm xúc, hành vi, nhân cách, thu mình, sống khép kín hoặc ở hướng ngược lại là quậy phá, lêu lổng do không được quan tâm giáo dục/giáo dục sai cách/trẻ không sẵn sàng tiếp nhận các tác động giáo dục, chăm sóc từ người đang nuôi dưỡng...
Ảnh minh hoạ
Phần lớn trẻ lớn lên sẽ gặp ít nhiều khó khăn khi giao tiếp/kết nối với cha mẹ, dễ cảm thấy tủi thân hay tái hiện lại ký ức "thiếu hụt" thời thơ ấu, thỉnh thoảng chính những đứa trẻ này khi trở thành cha mẹ trong tương lai sẽ gặp khó khăn, lúng túng nhiều hơn khi nuôi dạy con cái.
Nếu vì mưu sinh, vì bất đắc dĩ cha mẹ đi làm xa, phải gửi con cho ông bà hoặc người thân họ hàng chăm sóc, cha mẹ cần chuẩn bị tâm lý cho tất cả những điều này, đồng thời tăng số lần gặp gỡ, hỏi han, quan tâm, động viên con cái bằng nhiều cách để kéo giảm các tác động tâm lý không mong muốn lên con cái hay gánh nặng lên người nhận nuôi dưỡng.
Tất cả các giải pháp được đưa ra chỉ là "chữa cháy/giải khát" và mang tính nhất thời, không có giải pháp vạn năng nào thay thế được việc sinh sống, chăm sóc và nuôi dưỡng trực tiếp các con. Do đó, nếu cha mẹ có phương kế nào tốt hơn là xa con để mưu sinh thì hãy chọn cách đó. Trường hợp không thể, chúng ta lưu ý những điều sau:
+ Nên gửi con cho người thân thiết/từng tham gia nuôi dưỡng, chăm sóc và có quan hệ tốt với con trong những năm đầu đời để tăng độ tin cậy, giảm khoảng cách giữa con với người nuôi dưỡng.
+ Tuổi con càng lớn càng giảm thiểu được các ảnh hưởng tâm lý/tổn thương nếu cha mẹ phải xa cách con.
+ Về thăm con hoặc tạo điều kiện cho con gặp mặt cha mẹ càng nhiều, càng lâu càng tốt.
+ Có thể dùng các phương tiện như mạng xã hội, điện thoại để gọi video cho con, đôi bên tương tác thông qua giọng nói lẫn hình ảnh để cải thiện tâm trạng, cảm xúc những người trong cuộc.
+ Duy trì các trao đổi đơn giản như gửi hình ảnh cho nhau, chat, ghi âm giọng nói gửi cho con...
+ Cha mẹ nên đặt ra giới hạn về việc sẽ cùng chung sống dưới một mái nhà với con khi thỏa mãn điều kiện A, B, C cụ thể nào đó như kiếm đủ tiền học phí cho con trong 5 năm, đủ tiền xây nhà, đủ 5 năm xa nhà... để tiến tới ngày gặp con và nuôi dưỡng, chăm sóc trực tiếp con càng sớm càng tốt.
Sau cùng, nếu đã có cơ hội ở gần, chăm sóc, nuôi dưỡng con thì chính lòng thương, sự chăm sóc hết mực sẽ giúp cha mẹ và con cái xoa dịu những mất mát, thiếu hụt trước giờ một cách tốt nhất.
Đây cũng là lúc bù đắp cho con, cho chính cha mẹ bằng những động viên, quan tâm đời thường như trò chuyện với con biết rằng ba mẹ đã nhớ nhung con thế nào, đã vì con mà tự vực dậy mình để duy trì động lực làm việc ra sao... Kể cho con nghe về hành trình thương nhớ và cố gắng đó...