Đừng chỉ lý luận với con mà hãy cố gắng thấu hiểu, lắng nghe và trải nghiệm nhiều hơn, mối quan hệ giữa con cái và cha mẹ sẽ ngày càng hòa hợp.
Có một câu nói như thế này: "Bạn không hiểu thế giới của con mình vì bạn không biết cách ngồi xổm xuống và nói chuyện với nó". Họ luôn miệng dặn con phải "ngoan", luôn lợi dụng uy quyền của cha mẹ để đòi hỏi con cái, hoặc bắt con cái phải gánh chịu tình yêu thương quá nặng nề. Tất cả những điều này thực ra không phải là tình yêu mà trẻ con mong muốn.
Thế giới nội tâm của mỗi đứa trẻ giống như một vũ trụ thu nhỏ cần được cha mẹ khám phá cẩn thận. Để thực sự hiểu con mình, đôi khi cha mẹ cần có những "thủ thuật" nho nhỏ.
1. Dành thời gian riêng tư với con mỗi tuần
Cha mẹ khôn ngoan dù bận rộn đến đâu cũng sẽ dành chút thời gian cho con cái. Thời gian ở một mình với trẻ sẽ khiến trẻ cảm thấy mình là người quan trọng nhất đối với cha mẹ, kết hợp với việc giao tiếp hiệu quả, trẻ sẽ được nuôi dưỡng bằng tình yêu thương.
2. Tôn trọng trẻ và chú ý xem trẻ có vui vẻ không
Nhà văn Tetsuko Kuroyanagi (Nhật Bản) được cho là mắc chứng ADHD khi còn nhỏ và bị đuổi khỏi nhiều trường học. Nhưng thật may mắn, cô có một người mẹ luôn yêu thương, vui vẻ và tôn trọng các con. Mẹ sẽ biến những quả bí ngô thành những chiếc đèn lồng, cắt những chiếc váy yêu quý thành trang phục cho cô và không mắng khi cô làm bẩn vì nghịch ngợm.
Nhờ sự kính trọng và yêu thương của mẹ, Kuroyanagi Tetsuko đã lớn lên rất ngoan ngoãn và trở thành một diễn viên, nhà văn nổi tiếng.
Nhà thơ Gibran có một bài thơ nổi tiếng: "Con cái của bạn thực ra không phải là con của bạn. Chúng là những đứa trẻ được sinh ra từ khát vọng của cuộc sống. Chúng đến thế giới này thông qua bạn, ở bên cạnh bạn nhưng không thuộc về bạn. Thứ bạn có thể cho chúng là tình yêu chứ không phải suy nghĩ của bạn, bởi vì chúng có suy nghĩ riêng".
Chỉ có tôn trọng trẻ, lắng nghe trẻ, làm bạn với trẻ, đi vào lòng trẻ thì chúng ta mới có cơ hội giáo dục trẻ. Nhiều sự thật đã chứng minh rằng những bậc cha mẹ tôn trọng cảm xúc của con cái không chỉ có mối quan hệthân thiết mà hầu hết con cái họ sẽ rất thành công khi lớn lên.
Bạn có quen với những cảnh giao tiếp với trẻ em trong cuộc sống dưới đây không? "Tại sao con ngốc như vậy? Vấn đề này người khác đều có thể làm được, con lại không làm được. Sao bố mẹ lại sinh ra một đứa con vô dụng như vậy!". Cha mẹ tức giận, thất vọng về con cái. Con cái phủ nhận bản thân, cảm thấy xấu hổ. Cha mẹ đổ lỗi, đưa ra những định nghĩa không tốt cho con cái. Con cái tức giận vì không được thấu hiểu, thất vọng về cha mẹ. Cha mẹ phủ nhận, tấn công con cái. Con cái xấu hổ, tội lỗi, buồn bã.
Khi cha mẹ chúng ta đối xử với con cái với sự xúc động và oán giận, điều gì sẽ xảy ra trong lòng đứa trẻ? Những đứa trẻ ở mức năng lượng tiêu cực trong một thời gian dài sẽ sử dụng năng lượng đáng lẽ phải được dùng để khám phá thế giới bên ngoài nhằm chống lại những xích mích bên trong bản thân. Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, đứa trẻ sẽ trở nên chán nản, bối rối và có cảm giác mình vô dụng.
Nếu bạn thay đổi ngôn ngữ sang mô hình sau, tình hình sẽ rất khác: "Câu hỏi này nhiều người giải được như vậy, có nghĩa là không khó, chỉ là con chưa tìm ra thủ thuật mà thôi. Con thử một lần đi, bố mẹ tin tưởng con cũng có thể làm được".
Cha mẹ chấp nhận con cái và khuyến khích chúng cố gắng, con cái có được lòng can đảm, sự an toàn và phát triển tính chủ động học tập. Cha mẹ nhìn thấy cảm xúc của con và hướng dẫn con tìm giải pháp, con bình tĩnh sau khi được ghi nhận và tích cực tìm kiếm cách giải quyết vấn đề. Cha mẹ chấp nhận cảm xúc của con và hướng dẫn con vượt qua khó khăn, con cái có được cảm giác an toàn, tiêu hóa cảm xúc tiêu cực và thoát ra khỏi sự thất vọng.
Khi cha mẹ tiếp tục học hỏi và trưởng thành, giữ được cảm xúc và tâm lý tích cực, ổn định, đồng thời tạo ra bầu không khí gia đình hòa thuận ấm áp thì họ có thể nuôi dưỡng con cái có tính cách tương tự.
Nếu con là suối nguồn sống thì cha mẹ chính là người xây dựng nên kênh dẫn. Việc cha mẹ có giáo dục con cái đúng cách hay không sẽ quyết định con cái cuối cùng sẽ đi về đâu. Chỉ bằng cách liên tục nhận thức, sửa chữa sai lầm và không ngừng trưởng thành, cha mẹ mới có thể hướng dẫn con cái tốt hơn.