Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo sẽ quyết định tổ chức biên soạn một bộ sách dùng chung cả nước, hoặc lựa chọn, chỉnh lý từ các sách đang có, tùy điều kiện thực tế.
Nội dung được nêu trong báo cáo của Chính phủ tại phiên thảo luận của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về dự thảo sửa đổi Luật Giáo dục, Luật Giáo dục đại học, Luật Giáo dục nghề nghiệp, ngày 4/12.
Trước đó, nhiều đại biểu đề nghị làm rõ trách nhiệm của Nhà nước, cũng như việc xã hội hóa trong biên soạn, thẩm định, in ấn, phát hành sách giáo khoa; đề xuất kế thừa các bộ hiện hành để tổng hợp thành một bộ sách dùng chung cho cả nước.
Chính phủ cho biết nguyên tắc xây dựng bộ sách chung là phải công khai, minh bạch, tiết kiệm, không gây xáo trộn hoạt động dạy và học, kế thừa ưu điểm của các bộ sách hiện hành và bảo đảm tính khả thi cao. Bộ Giáo dục và Đào tạo được giao nghiên cứu kỹ lưỡng để làm việc này.
Riêng về phương thức biên soạn, Chính phủ đánh giá việc xác định bộ sách do Nhà nước trực tiếp biên soạn hay thực hiện theo phương thức xã hội hóa ở thời điểm này là chưa khả thi, do phương án cụ thể đang được cơ quan có thẩm quyền xem xét.
Do đó, dự thảo sửa đổi Luật Giáo dục quy định theo hướng: "Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo quyết định một bộ sách giáo khoa thống nhất toàn quốc", nhằm bảo đảm tính linh hoạt trong triển khai. Bộ trưởng có thể tổ chức biên soạn bộ sách mới hoặc lựa chọn, chỉnh lý từ các sách giáo khoa hiện hành, tùy điều kiện thực tế.
Sau khi chốt được phương án, Chính phủ sẽ chỉ đạo Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành đầy đủ các quy định liên quan đến biên soạn, thẩm định và lựa chọn sách giáo khoa.

Nghị quyết 71 của Bộ Chính trị, hồi cuối tháng 8 yêu cầu rà soát chương trình giáo dục phổ thông, bảo đảm cung cấp một bộ sách duy nhất áp dụng toàn quốc từ năm học 2026-2027, tiến tới cấp miễn phí cho tất cả học sinh vào năm 2030.
Trước đó, Nghị quyết 88 năm 2014 của Quốc hội chủ trương "một chương trình, nhiều bộ sách giáo khoa" theo hướng xã hội hóa biên soạn, chấm dứt độc quyền xuất bản. Bộ Giáo dục và Đào tạo được giao tổ chức biên soạn một bộ với kinh phí 16 triệu USD từ nguồn vốn vay của Ngân hàng Thế giới nhưng không thực hiện được.