Hoa là biểu tượng của cái đẹp. Đi vào văn chương, tùy theo tâm thức văn hóa – thẩm mỹ của từng cộng đồng, từng giai đoạn lịch sử hay chủ ý sáng tạo nghệ thuật của nhà văn, hoa còn mang những ý nghĩa biểu tượng khác. Chẳng hạn, trong văn chương trung đại, nếu hoa đào thường tượng trưng cho người hồng nhan thì hoa mai lại là biểu tượng của người quân tử. Với những tác giả tài năng, hoa trong sáng tác của họ còn được “phú” cho những nét nghĩa mới lạ, độc đáo mà Nguyễn Du với Truyện Kiều, Nguyễn Gia Thiều với Cung oán ngâm khúc là những trường hợp tiêu biểu. Hoa lựu đi vào văn chương cũng mang những ý nghĩa biểu tượng riêng.
Nếu như trong văn học viết, hoa lựu thường được dùng với hình ảnh loài hoa biểu tượng của tự nhiên (mùa Hè) thì trong thơ ca dân gian, hoa lựu lại được nhắc đến như một biểu tượng xã hội với những lớp ý nghĩa nhân sinh sâu sắc.
Cũng như các loài hoa khác như sen, đào, mai, cúc, lài (nhài), hồng, huệ…, hoa lựu xuất hiện rất sớm và khá quen thuộc trong ca dao. Có điều này có lẽ do lựu cũng một loài hoa khá phổ biến ở nông thôn Việt ngày trước. Một điều thú vị khác là, lựu cũng như hầu hết các loài hoa được nhắc đến trong ca dao ít được chú ý miêu tả các đặc điểm sinh học như màu sắc, hình dáng, kính thước, hương thơm, chu kỳ phát triển… Hiện tượng này có nguyên nhân từ việc hoa được sử dụng trong ca dao mang tính chất biểu tượng rất cao. Hoa lựu là một trường hợp điển hình cho đặc điểm này.
Trước hết, trong mối quan hệ với đối tượng khác mà chủ yếu là các loài hoa, lựu trong ca dao là biểu tượng của tình yêu với những trạng huống, cung bậc cảm xúc phong phú, muôn màu. Trong mối quan hệ với đào, lựu là biểu tượng của nỗi nhớ nhung, mối liên hệ khắng khít của gái trai trong tình yêu đôi lứa: Bùn xa bèo, bùn khô bèo khéo/ Lựu xa đào, lựu ngã đào nghiêng.
Có khi, cũng là lựu và đào nhưng hoa lại được dùng để chỉ trạng thái cảm xúc sượng sùng vì xa mặt cách lòng trong tình yêu: Mấy năm cách lựu xa đào/ Ngày nay gặp mặt biết chào làm sao. Đôi khi, hình ảnh lựu cùng với lê, đào được các tác giả dân gian sử dụng để ám chỉ những người con gái trong mối quan hệ tình yêu tay ba, tay tư trớ trêu hay trong lời bông đùa, chọc ghẹo của các chàng trai: Lựu lê anh cũng muốn trồng/ Hai em anh cũng thương đồng cả hai; Cây lê, cây lựu, cây đào/ Ba cây anh cũng muốn rào cả ba.
Một số trường hợp, lựu còn được dùng để chỉ những khách thể bên ngoài ảnh hưởng đến tình yêu theo một chiều hướng nào đó, thường là tiêu cực: Mảng coi ong bướm quấn quýt cây đào/ Mảng coi lê lựu quên chào bạn xưa. Tình yêu lứa đôi có muôn vàn cung bậc, trạng thái. Thể hiện tình yêu trong ca dao, các tác giả dân gian người Việt thường xuyên mượn đến các biểu tượng hoa, trong đó có hoa lựu, như là tín hiệu thẩm mỹ chủ đạo. Có thể xem đây là một nét độc đáo của ca dao tình yêu người Việt.
Bên cạnh tình yêu, hoa lựu trong ca dao còn là biểu tượng mang những ý nghĩa xã hội khác. Chẳng hạn, trong nhiều tác phẩm ca dao, lựu cùng với lê, đào, sen trong mối quan hệ đối lập với chanh, khế, củ ấu, rau muống thường được sử dụng để ẩn dụ cho những đối tượng cao quý: Có đâu sen, ấu một bồn/ Có đâu chanh, khế sánh phần lựu, lê; Ai cho sen, muống một bồn/ Ai từng chanh, khế sánh phần lựu lê…
Như vậy, nếu trong thơ ca thành văn, hoa lựu là một thực thể sinh học trở thành đối tượng thẩm mỹ được chú ý miêu tả ở màu sắc đỏ nổi bật, là hình ảnh thiên nhiên tiêu biểu của mùa Hè, đôi khi được ký thác những cảm xúc, suy tư của tác giả (Ngoài sân hoa lựu đang than thở/ Run rẩy trong này kẻ chán chê – Hoa Du Kha; Nắng thiêu hoa lựu đỏ cành/ Tình em thiêu cháy tim anh thủa nào – Mặc Tiêu Phong), thì trong thơ ca dân gian, lựu gần như chỉ là một biểu tượng, như những biểu tượng hoa khác. Đây cũng là nét riêng trong cách tri nhận về thiên nhiên, về hoa của dân gian so với các tác giả văn học viết.
Ảnh minh họa ITN. |
Cũng như văn chương của các dân tộc khác, văn chương người Việt rất chuộng hoa và nói rất nhiều về hoa. Bởi như một quy luật mang tính phổ quát, hoa là cái đẹp của thiên nhiên, cuộc sống. Hoa còn là cái đẹp mong manh, chóng tàn dễ gợi bao niềm luyến lưu, thương cảm. Bởi đó, hoa trở thành nguồn cảm hứng dồi dào, đối tượng thẩm mỹ quan trọng của văn chương, nhất là thơ ca, là điều tất yếu.
Cũng như bao loài hoa khác, hoa lựu đi vào thơ ca rất sớm. Từ ca dao, thơ trung đại đến thơ hiện đại, dù được miêu tả một cách rực rỡ, lộng lẫy hay chỉ được sử dụng như một biểu tượng mang ý nghĩa nhân sinh, hoa lựu vẫn để lại những dấu ấn khó phai với vẻ đẹp riêng qua những vần thơ hay, độc đáo. Đây có thể xem là một trong những loài hoa ấn tượng trong thơ Việt, bên cạnh những loài khác như mai, cúc, sen, đào…