Học sinh làng Kon Tủ ăn uống ngon lành với bữa cơm tự nấu. |
“Mấy ngày đầu em thấy lạ lẫm và cũng nhớ nhà, nhớ cha mẹ lắm. Thầy cô động viên, hướng dẫn em vệ sinh cá nhân, nấu ăn. Biết thêm nhiều điều mới và được ăn, ngủ cùng các bạn, em thấy vui lắm. Em có thể tự nấu ăn, thầy cô và các bạn còn khen cơm em nấu ngon”, em A Rưng bộc bạch.
11 giờ, 7 bàn inox với đầy đủ bát đũa được học sinh lớp 6 sắp xếp gọn gàng. Bữa trưa hôm nay với thịt kho củ cải, rau bắp cải xào và canh bí được lũ trẻ chia đều, bày biện lên bàn, khói bốc nghi ngút.
Trống tan trường, học sinh ùa ra khỏi lớp, về chỗ ở cất cặp sách rồi ngồi ngay ngắn thưởng thức bữa trưa. Đồng thanh mời thầy, cô dùng cơm, lũ trẻ ăn uống ngon lành. Hôm nay là ngày đầu tiên Y Lê Na được thưởng thức cơm trưa do em trai mình là A Đạt (lớp 6A1) nấu. Trưa nay, A Đạt “đạo diễn” món rau xào, tuy hơi mặn nhưng Lê Na vẫn thấy vui, hạnh phúc vì em trai đã có thể tự lập.
“Em mới được thầy cô và chị gái hướng dẫn nấu nên chỉ làm được mấy món đơn giản. Cuối tuần vừa rồi về nhà em đã thử nấu cho cha mẹ ăn. Cha mẹ khen ngon, em vui lắm nên hôm nay cùng các bạn nấu bữa ăn đầu tiên ở trường”, A Đạt tâm sự.
Những hôm cha mẹ bận lên nương không đón được lũ trẻ rủ nhau đi bộ về nhà. |
Cô Phạm Thị Hường – Phó Hiệu trưởng Trường THCS Đăk Ruồng cho hay, toàn trường có 466 học sinh, trong đó có 48 em ở làng Kon Tủ. Từ ngày cây cầu nối liền làng Kon Bdeh và làng Kon Tủ trôi, các em phải đi đường vòng, xa hơn 13km. Ngày nắng thì bụi, mưa xuống lầy lội, trơn trượt rất khó khăn khi đi lại.
Đường xa nên nhiều em vắng học hoặc đến lớp đã trễ giờ, quần áo lấm lem bùn đất. Không muốn học trò vắng, tỷ lệ chuyên cần giảm, nhà trường đã đón 42 học sinh về ở nội trú, còn 6 em ở nhà người thân. Thầy, cô cũng kêu gọi nhà hảo tâm hỗ trợ nhu yếu phẩm thiết yếu để phụ huynh giảm chi phí đóng góp.
Y Lê Na và A Đạt là con thứ 5 - 6 trong gia đình có 9 anh, chị em. Hằng ngày, ông A Đên (43 tuổi - cha hai chị em) cùng vợ đi làm 2ha rẫy từ tờ mờ sáng đến tối mịt nên chẳng có thời gian chăm lo cho các con.
3 năm qua, Y Lê Na ở nội trú tại trường vì đường về nhà quá xa. |
Trước kia, khi nhà trường chưa tổ chức ăn, ở nội trú, vợ chồng ông A Đên thay phiên nhau đón, đưa con đi học. Những hôm vào vụ thu hoạch, hai vợ chồng đành để các con tự đi bộ đến lớp. Thế nhưng, ngày mưa, đường xa lũ trẻ chẳng chịu đi học mà ở nhà.
Ông A Đên bảo rằng, từ ngày nhà trường tổ chức nội trú cho học sinh làng Kon Tủ, ông nhẹ đi một nỗi lo. Các con được ăn, ở tại trường để học chữ nên vợ chồng ông yên tâm làm lụng phát triển kinh tế. Ông cũng thấy con trưởng thành và tự lập hơn sau một thời gian ở lại trường. Từ những đứa trẻ chỉ biết ăn ngủ và chơi, được thầy cô hướng dẫn, giờ đây Y Lê Na cùng A Đạt biết quét dọn nhà cửa, nấu cơm, vệ sinh cá nhân cho bản thân và các em…
“Y Lê Na và A Đạt có thể quán xuyến công việc mỗi khi cha mẹ và anh chị vắng nhà. Không những vậy, hai đứa còn hướng dẫn các em nấu cơm, vệ sinh cá nhân… Ngày cuối tuần các con cũng theo cha mẹ lên nương rẫy phụ việc. Mình vui và hạnh phúc vì các con biết thương cha mẹ và có thể tự lo cho bản thân”, ông A Đên tâm sự.
Y Lê Na bảo rằng, có những hôm cuối tuần cha mẹ bận lên nương chẳng đón được nên em cùng lũ trẻ trong làng rủ nhau đi bộ về nhà. “Quãng đường xa, chúng em đi khoảng 2 tiếng mới đến nơi. Có hôm xe máy cày hoặc xe tải vào làng cho đi nhờ thì đỡ mỏi chân hơn. Đi mãi, quen rồi nên chẳng thấy xa nữa”, cô học trò Y Lê Na nói.