Và rồi, cô nhận ra rằng, nhiều lúc giận vô cớ. Cô quyết tâm thay đổi chính mình và học cách quản trị những cảm xúc tiêu cực bằng cách hít thở sâu từ 3 đến 5 giây. Cô tìm cách gọi tên cảm xúc của mình. Với cô, đó là 3 giây kỳ diệu. Nó khiến bản thân bình tâm trở lại, cảm xúc tiêu cực được giảm xuống. Cô cho rằng, khi gọi tên được cảm xúc, chỉ ra nguồn cơn của những cảm xúc tiêu cực thì tâm trạng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Bên cạnh sự thay đổi của mỗi cá nhân, cán bộ quản lý cũng cần đồng hành, tạo động lực cho các thành viên làm việc; xây dựng văn hóa học đường. Muốn vậy, tất cả thành viên trong nhà trường phải cùng nhau tạo nên giá trị văn hóa chung. Ở đó có sự tôn trọng, trung thực, trách nhiệm và sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau. Đặc biệt, cần đề cao giá trị nhân văn, tình yêu thương giữa các thành viên; sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ... Đồng thời, quan tâm động viên tinh thần giáo viên, nhân viên thông qua các phong trào, hoạt động, nhằm gắn kết thành viên trong trường.
Song, nếu nhìn nhận ở góc rộng, với những giải pháp căn cơ và gốc dễ hơn, thì trong chương trình đào tạo giáo sinh, cần được bổ sung, điều chỉnh nội dung về kỹ năng quản lý cảm xúc, kỹ năng phòng ngừa và can thiệp khủng hoảng. Đây là vấn đề quan trọng và cần thiết, để khi giáo sinh ra trường có đủ năng lực ứng biến trước các tình huống, loại bỏ cảm xúc, hành vi tiêu cực.
Trong chương trình đào tạo giáo viên hiện nay, các nội dung về đạo đức nghề nghiệp, phẩm chất, giao tiếp và ứng xử sư phạm được thiết kế nằm trong khối kiến thức nghiệp vụ sư phạm. Qua đó, đáp ứng các chuẩn đầu ra của sinh viên khi tốt nghiệp, giúp họ vững vàng hơn khi chính thức đứng trên bục giảng.