Trả lời câu hỏi của HĐXX vì sao phải sử dụng pháp nhân của 5 công ty để vay tiền, bị cáo Khánh cho biết theo quy định về hạn mức cấp tín dụng của ngân hàng thì một doanh nghiệp không được vay quá 15% vốn tự có nên dùng 5 công ty để chia nhỏ các khoản vay để vay được số tiền lớn hơn.
Bị cáo Khánh khai tiếp việc vay tiền tại DAB là có gặp bị cáo Bình để trao đổi phương án cơ cấu các khoản nợ của các công ty chứ không bàn bạc hay trao đổi gì với các nhân viên cấp dưới.
Thừa nhận hành vi phạm tội như cáo trạng đã truy tố, bị cáo Trần Phương Bình khai về chứng thư bảo lãnh và khoản vay 146 tỉ đồng của Công ty M&C. Theo bị cáo Bình, thời điểm đó DAB không đủ vốn để cho vay trung và dài hạn nên chỉ cho vay ngắn hạn.
Tuy nhiên, sau khi cho vay và đến hạn trả nợ, Công ty M&C không có nguồn tiền để chi trả cho DAB nên đã đi vay tại ngân hàng An Bình bằng hình thức phát hành trái phiếu. Để có thể vay tiền ở Ngân hàng An Bình bằng trái phiếu, DAB đã phát hành chứng thư bảo lãnh với trị giá 120 tỷ đồng.
Bị cáo Bình cho rằng bản chất của việc phát hành chứng thư bảo lãnh cho Công ty M&C là để sau khi M&C vay được tiền từ ngân hàng An Bình thì DAB thu về được số tiền 120 tỉ đồng, qua đó kéo dài thời gian trả nợ cho Công ty M&C.
Ông Bình khai khoản tiền 146 tỉ đồng DAB cho Công ty M&C vay là do để không bị ảnh hưởng đến uy tín của DAB nên đã chỉ đạo cho Công ty M&C vay bắt buộc 146 tỷ để công ty này trả nợ gốc và lãi trái phiếu cho ngân hàng An Bình.
Đây là vụ án thứ tư bị cáo Trần Phương Bình bị đưa ra xét xử liên quan đến những sai phạm trong quá trình điều hành DAB (từ năm 1998-2015). Tổng hợp hình phạt ở ba bản án trước đó của bị cáo này là tù chung thân.