3 năm trước, Adams chuyển đến đội "chị em" của New York Red Bulls là RB Leipzig, gây tiếng vang với bàn thắng đưa đại diện Bundesliga vào bán kết Champions League mùa 2019/20. Khi cập bến Leeds United trong một vụ chuyển nhượng trị giá 24,2 triệu USD (20 triệu bảng) vào mùa hè này, anh đã hoàn thành giấc mơ lớn nhất sự nghiệp.
"Bundesliga không phải điều lớn nhất đối với tôi", anh nói, "Khi còn nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng muốn chơi bóng ở Anh. Nền văn hóa không quá khác so với Mỹ. Vì vậy, chắc chắn quá trình thích nghi sẽ dễ dàng hơn ở Đức. Và với riêng tôi, Premier League luôn là trải nghiệm đặc biệt nhất".
Berhalter, người vừa đi vào lịch sử bóng đá Mỹ đầu tuần này, hiểu hơn ai hết tác động của Premier League với môn bóng đá (soccer) tại quê nhà. Berhalter đã trở thành người Mỹ đầu tiên dự World Cup trên tư cách cầu thủ và HLV ĐTQG. Khi Berhalter còn trẻ, việc tìm kiếm các trận đấu Ngoại hạng Anh trên truyền hình Mỹ gần như là điều không thể.
Đến thập niên 90 của thế kỷ trước, khi Berhalter sang Hà Lan bắt đầu sự nghiệp thi đấu 15 năm ở châu Âu, anh mới được tiếp xúc với Premier League một cách thường xuyên. HLV sinh năm 1973 thừa nhận: "Bây giờ, mỗi sáng thứ Bảy ở Mỹ, nhiều người đã thức dậy để xem Premier League và nhìn thấy bầu không khí bóng đá cuồng nhiệt của giải đấu. Bây giờ nhiều người Mỹ đã có riêng đội bóng Premier League yêu thích".
Những ngôi sao Anh và Mỹ có nhiều nét tương đồng về văn hóa và lối chơi. |
Sau khi Nhật Bản đánh bại Đức với hơn nửa đội hình đang chơi tại Bundesliga, người Mỹ cũng hy vọng sự am hiểu về bóng đá Anh sẽ giúp họ giành một kết quả có lợi. Ở tuyển Mỹ, Musah không phải người duy nhất hiểu rõ cách Bellingham, ngôi sao được kỳ vọng của "Tam sư" chơi bóng. Gio Reyna là người bạn thân khác của Bellingham tại Dortmund. Reyna sinh ở Anh vì cha của cầu thủ, Claudio, lúc đó cũng là một ngôi sao Premier League. Là người cẩn trọng, Gareth Southgate hiểu rõ sự nguy hiểm từ đối thủ.
"Trận đấu tiếp theo (với Mỹ) sẽ không giống như trận Iran", Southgate nói, "Mỹ có khá nhiều cầu thủ mà chúng tôi biết từ Premier League. Họ mạnh mẽ, giỏi gây áp lực, được tổ chức và huấn luyện tốt". Musah nói rằng nước Anh đã làm rất nhiều điều cho mình và "tôi rất tôn trọng xứ sở này".
Tiền vệ 19 tuổi giờ vẫn nói giọng London nhiều hơn giọng bờ Đông nước Mỹ và anh không phải người duy nhất ở tuyển Mỹ. Antonee Robinson, hậu vệ trái của Fulham, Cameron Carter-Vickers, trung vệ của Celtic, là những tuyển thủ Mỹ vẫn nói giọng Anh vì sinh sống lâu năm tại xứ sương mù.
Người Mỹ hy vọng sự thân thuộc đó có thể giúp họ tạo ra một bất ngờ khác ở World Cup năm nay.