Người này cho biết: "Khi bạn đến thăm nhà một người nông dân, điều kiện ở đây thường rất khó chấp nhận. Nhà cửa bẩn thỉu và bừa bộn, mạng nhện, người ngồi ăn uống trên mặt đất, có rất nhiều muỗi và chó mèo ở gần".
“Thành thật mà nói, tiền phạt khó có thể giải quyết hiệu quả những vấn đề này, nhưng chúng tôi vẫn áp dụng hình thức phạt tiền như một biện pháp răn đe”, lãnh đạo huyện nói thêm rằng chính quyền sẽ có kế hoạch sử dụng tiền phạt thu được cho cộng đồng.
“Ví dụ, nếu một hộ gia đình bị phạt 3 nhân dân tệ, chúng tôi sẽ dùng số tiền đó để mua chổi cho họ. Nếu phạt 10 tệ, chúng tôi sẽ mua chậu cho họ. Mục tiêu của chúng tôi là thay đổi những thói quen không tốt này, đây là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn”, ông cho hay.
Một nhân viên ủy ban huyện cho biết điều kiện sống tồi tàn làm trầm trọng thêm sự lây lan của dịch bệnh và huyện Phổ Cách không phải là nơi đầu tiên áp dụng các khoản phạt như vậy. Tuy nhiên, quy định đã gây phản ứng của dư luận. Một số người coi việc giám sát như vậy là sự vượt quá quyền lực của chính phủ.
"Chính quyền địa phương dường như đang can thiệp vào mọi khía cạnh của cuộc sống người dân, thậm chí còn kiểm tra xem họ đã dọn giường hay chưa”, một người cho biết.
Một người khác đặt câu hỏi về mục đích của khoản tiền phạt, mỉa mai nhận xét rằng thị trấn đang "kiếm tiền đúng quy định".
Trong khi đó, những người khác cho rằng các hình phạt là hợp lý trong bối cảnh ở nơi này. Một người cho biết: "Bất kỳ ai từng đến thăm quận tự trị Lương Sơn Dịch đều có thể thấy những yêu cầu này khá hợp lý. Làm việc ở cấp cơ sở khó khăn hơn nhiều so với những gì mọi người tưởng tượng”.
"Ở một số nơi nghèo khó, việc thay đổi phong tục tập quán cần có sự tác động từ bên ngoài. Ngoài phạt tiền, có lẽ không còn giải pháp nào tốt hơn", một người khác nói.