Ảnh minh họa.
Bất chấp tất cả những điều tốt đẹp khi sống gần bố mẹ, vẫn có thách thức lớn với chúng tôi. Có lẽ, nhiều bà mẹ thuộc thế hệ Millennial (thế hệ 8X, 9X) đã quen thuộc với cụm từ "chấn thương thế hệ". Đối với nhiều người, những vết thương và sự đấu tranh sâu sắc nhất của chúng ta bắt nguồn từ những trải nghiệm thời thơ ấu với những người chăm sóc chính cho chúng ta.
Trừ khi chúng ta tiếp cận việc nuôi dạy con cái bằng sự đánh giá có ý thức về những trải nghiệm của chính mình khi còn nhỏ, nếu không rất có thể chúng ta sẽ truyền lại những vết thương và khuôn mẫu mà cha mẹ vô tình đã truyền sang cho chúng ta.
Ảnh minh họa.
Với tôi, liệu pháp trị liệu và tự suy ngẫm đã giúp tôi thừa nhận rằng có những điều từ thời thơ ấu của mình mà tôi KHÔNG MUỐN lặp lại với các con mình.
Nếu ai đã từng cố gắng thực hiện điều này đều biết, việc thay đổi mô hình gia đình cần rất nhiều sức lực về mặt tinh thần và cảm xúc. Khi bạn sống gần cha mẹ, độ khó của việc này được nâng lên gấp bội. Trong vài năm đầu sống ở đây, tôi thường xuyên bị kích động khi tiếp xúc với bố mẹ hoặc chứng kiến cách ông bà tương tác với con tôi.
Ví dụ, lớn lên, tôi không được phép thoải mái bộc lộ cảm xúc của mình. Tôi thấm nhuần thông điệp rằng hiệu suất và trách nhiệm phải là ưu tiên hàng đầu của tôi và cảm xúc phải bị kìm nén hoặc kiểm soát.
Tôi muốn con tôi cảm thấy thoải mái khi ngồi cùng và xử lý cảm xúc của chúng, nhưng thật khó để dạy chúng điều này khi bố mẹ tôi khuyến khích chúng "vượt qua" mọi việc nhanh chóng hoặc nghĩ rằng tôi đang "làm hư" chúng bằng cách dành không gian cho những cảm xúc và suy nghĩ của bọn trẻ.
Ngoài việc cản trở việc nuôi dạy con cái của tôi, hành vi của bố mẹ đôi lúc còn gợi lại cho tôi ký ức về những gì tôi cần khi còn nhỏ nhưng đã không nhận được.
Tại thời điểm này, bố mẹ tôi biết rằng một số động lực trong thời thơ ấu đã không giúp ích gì cho tôi, và mặc dù phải trải qua một số cuộc trò chuyện không thoải mái, bố mẹ vẫn nói lời xin lỗi.
Bản thân là một người mẹ, tôi giờ đây đã đồng cảm với bố mẹ mình rằng việc nuôi dạy con cái vất vả như thế nào. Cuối cùng, bất chấp sự khó chịu, mọi việc đã trở nên tốt đẹp hơn cho tất cả chúng tôi.
Có một câu tôi từng đọc mà tôi chợt nghĩ đến khi nghĩ về lựa chọn sống gần cha mẹ mình: Khó khăn không có nghĩa là tệ. Những điều khó khăn có thể là cơ hội.
Chúng tôi nhớ thành phố, nhưng cuộc sống ít hối hả hơn đã cho chúng tôi cơ hội tập trung hơn vào những điều quan trọng. Sống gần bố mẹ đã giúp tôi hàn gắn vết thương sâu sắc và tạo ra mối quan hệ chân thực hơn với họ.
*Bài chia sẻ của bà mẹ Amber Adrian trên tờ Business Insider.
Nguồn: Business Insider