Cũng như bao điều dưỡng khác, chị Nguyễn Thị Hương cũng có những ký ức rất riêng. Bồi hồi nhắc lại kỷ niệm ngày mới đi làm, nữ điều dưỡng bẽn lẽn nhắc lại e ngại nhất chính là việc tắm rửa, thay quần áo cho các thương binh.
"Tuần đầu đi làm, tôi được giao tắm cho một bác thương binh. Khi chưa kịp nói gì, như thói quen, bác cởi hết quần áo. Lúc ấy ngại quá, mình chạy một mạch về phòng nói với mẹ chồng (ngày ấy mẹ chồng chị cũng là điều dưỡng).
Và mẹ kể về việc vết thương của các bác ảnh hưởng ra sao, nhất là ảnh hưởng đến não bộ, khiến các bác không tự chủ được. Mẹ nói tôi cần sự thấu hiểu, vượt qua được tâm lý ngại ngần đó thì mới có thể gắn bó với các bác thương bệnh binh được" - chị Hương nhớ lại.
Ban đầu thấy con dâu ngại ngần, mẹ chồng thương, nói để mẹ làm thay phần công việc tắm rửa đó. Thế nhưng chị Hương quả quyết với mẹ: "Con sẽ thử, đã xác định làm ở đây thì con phải làm được".
Dần dà chính sự thấu hiểu đó đã giúp chị vượt qua được tâm lý e ngại để tận tình chăm sóc những người có công với cách mạng.
Chị kể thêm ở trung tâm có nhiều dịp đón các tình nguyện viên đến đăng ký hỗ trợ, chăm sóc thương bệnh binh. Chứng kiến nhiều trường hợp dù đường sá xa xôi cũng lặn lội tìm đến trung tâm chỉ với ước mong duy nhất là được tự tay chăm sóc các bác thương bệnh binh càng thôi thúc chị Hương phải gắn bó với công việc này.
Có chồng là bộ đội, thường xuyên công tác xa nhà, một tay chị vừa làm việc vất vả, vừa quán xuyến hết việc nhà để làm hậu phương vững chắc cho chồng yên tâm công tác.
Nhưng hễ nhắc đến các con, chị Hương không kìm được nước mắt xúc động. Đặc thù của điều dưỡng viên ở trung tâm là phải làm gần như tất cả các ngày trong tuần. Nếu có trường hợp cấp cứu, nhân viên phải đến ngay trung tâm, dù đêm muộn hay mưa bão.
"Con của nhân viên ở đây thiệt thòi hơn các bạn nhỏ đồng trang lứa vì mẹ thường phải đưa các bác đi khám ở viện, có khi đi suốt cả tháng, cả tuần nếu trường hợp của các bác nặng quá. Có đêm con gọi vì nhớ mẹ quá, mình chỉ biết nuốt nước mắt vào trong để động viên con" - chị bộc bạch.
Theo ông Nguyễn Văn Hương - giám đốc Trung tâm điều dưỡng thương binh Thuận Thành (Bắc Ninh), công việc của các điều dưỡng ở đây rất vất vả, phải đồng hành với các thương bệnh binh gần như 24/24 nhưng thu nhập lại rất eo hẹp.
Do đó, điều mong muốn nhất là làm sao cải thiện được thu nhập cho nhân viên để họ yên tâm công tác, để hỗ trợ tốt nhất cho thương bệnh binh.