Giảng viên là lực lượng then chốt quyết định hiệu quả đào tạo cán bộ, nhất là trong bối cảnh sáp nhập tỉnh và thực hiện chính quyền 2 cấp.

Để xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức chuyên nghiệp và hiệu quả, Trường Chính trị tỉnh cần phải có đội ngũ giảng viên được đào tạo bài bản, giỏi chuyên môn, vững kỹ năng và tận tâm với nghề.
Trong bối cảnh sáp nhập tỉnh và thực hiện chính quyền địa phương 2 cấp, nơi nào có giảng viên chất lượng, nơi đó hiệu quả đào tạo sẽ đạt kết quả tốt hơn.
Góc nhìn từ thực tiễn
Trong giai đoạn đất nước đang đẩy mạnh công cuộc đổi mới, công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế sâu rộng, yêu cầu đối với đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức ngày càng cao. Điều đó đặt ra trách nhiệm nặng nề đối với các cơ sở đào tạo, bồi dưỡng cán bộ, trong đó có Trường Chính trị tỉnh Phú Thọ.
Tính đến tháng 10/2025, Trường Chính trị tỉnh Phú Thọ có 98 biên chế, trong đó 76 biên chế là giảng viên trực tiếp giảng dạy.
Cơ cấu trình độ chuyên môn, có 6 Tiến sĩ (chiếm 7,9%), 68 Thạc sĩ (chiếm 89,5%), 2 Cử nhân (2,6%) đang theo học cao học.
Về lý luận chính trị, 63 giảng viên (82,9%) đã có trình độ Cử nhân hoặc Cao cấp, 13 giảng viên (17,1%) có trình độ Trung cấp, trong đó nhiều người tiếp tục được tạo điều kiện học nâng cao.
Ở ngạch, bậc công tác, nhà trường có 1 giảng viên cao cấp, 55 giảng viên chính, 20 giảng viên. Đây là lực lượng đông đảo, tương đối đồng đều về chuyên môn và lý luận chính trị, tạo nền tảng vững chắc cho hoạt động đào tạo, bồi dưỡng.
Một điểm nhấn quan trọng là về bản lĩnh chính trị và phẩm chất đạo đức. 100% giảng viên có lập trường tư tưởng vững vàng, tuyệt đối trung thành với mục tiêu, lý tưởng cách mạng của Đảng; kiên định con đường độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội; có lối sống giản dị, thẳng thắn, trung thực, sẵn sàng đấu tranh chống các biểu hiện sai trái, cơ hội, tiêu cực.
Các giảng viên luôn tự giác học tập, nghiên cứu, không ngừng rèn luyện tác phong làm việc khoa học, sáng tạo và đổi mới; tinh thần gương mẫu trong tự phê bình, phê bình cũng là nét đẹp nổi bật của đội ngũ nhà giáo trường chính trị.

Ở khía cạnh chuyên môn, đội ngũ giảng viên được đào tạo bài bản, nắm vững tri thức khoa học, có kỹ năng sư phạm tốt, biết vận dụng phương pháp giảng dạy tích cực, phát huy tính chủ động của học viên.
Nhiều thầy cô tâm huyết, gắn bó lâu năm, tích cực tham gia nghiên cứu khoa học, đóng góp cho lý luận và thực tiễn. Khả năng kết hợp lý thuyết với thực tiễn, năng lực phân tích, tổng kết kinh nghiệm công tác ở cơ sở giúp cho bài giảng có sức thuyết phục, sát hợp với yêu cầu thực tiễn.
Bên cạnh những kết quả tích cực, vẫn còn những hạn chế cần được thẳng thắn nhìn nhận. Một số giảng viên còn hạn chế về kiến thức thực tiễn, chưa tham gia thường xuyên công tác tổng kết ở địa phương; kỹ năng mềm như giao tiếp, xử lý tình huống, làm việc nhóm hay kỹ năng lãnh đạo chưa đồng đều.
Việc áp dụng phương pháp dạy học hiện đại, lấy người học làm trung tâm tuy đã được quan tâm nhưng chưa phổ biến, nhiều giờ giảng vẫn thiên về truyền đạt một chiều.
Đáng lưu ý, tỷ lệ giảng viên có trình độ Tiến sĩ còn thấp, trong khi đây là yêu cầu quan trọng để nâng cao chất lượng giảng dạy, nghiên cứu và hội nhập học thuật.
Trong bối cảnh sáp nhập tỉnh, tinh gọn bộ máy hành chính và vận hành chính quyền địa phương hai cấp, nhiệm vụ đào tạo, bồi dưỡng cán bộ, công chức, viên chức ngày càng đặt ra cao hơn.
Điều này đồng nghĩa với việc giảng viên không chỉ nắm chắc lý luận mà còn phải nhuần nhuyễn phương pháp và sâu sát thực tiễn. Mỗi thầy cô vừa phải là nhà lý luận, vừa phải là nhà thực tiễn; vừa kiên định lập trường tư tưởng, vừa linh hoạt trong cách tiếp cận, truyền đạt.
Có thể khẳng định, chất lượng của đội ngũ giảng viên quyết định trực tiếp chất lượng đào tạo, bồi dưỡng cán bộ cho Đảng, Nhà nước và hệ thống chính trị ở địa phương. Do đó, việc xây dựng đội ngũ giảng viên đủ đức, đủ tài không chỉ là yêu cầu lâu dài, mang tính chiến lược, mà còn là nhiệm vụ cấp bách trong từng giai đoạn cụ thể, nhất là trong thời kỳ đổi mới và hội nhập sâu rộng hiện nay.
Đồng bộ giải pháp
Để xây dựng một đội ngũ giảng viên vững mạnh, ngang tầm nhiệm vụ trong giai đoạn mới, Trường Chính trị tỉnh Phú Thọ cần triển khai đồng bộ nhiều giải pháp.
Trước hết, cần tăng cường vai trò lãnh đạo của Đảng ủy, Ban Giám hiệu nhà trường. Đảng ủy, Ban Giám hiệu phải coi việc xây dựng đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý, giảng viên là khâu then chốt, từ đó tập trung đào tạo, bồi dưỡng cán bộ chủ chốt ở các khoa, phòng đạt chuẩn theo quy định, đồng thời phấn đấu tiến tới chuẩn cao hơn.
Nhà trường cần tham mưu với Tỉnh ủy, tạo cơ hội cho giảng viên được tham gia nhiều hơn vào thực tiễn công tác của địa phương như: Dự thính các cuộc họp của Tỉnh ủy, tham gia đoàn kiểm tra, giám sát, hay tham gia soạn thảo các chương trình, nghị quyết, đề án quan trọng.
Những trải nghiệm thực tế này không chỉ giúp giảng viên gắn lý luận với thực tiễn, mà còn làm phong phú vốn sống, tạo thêm chiều sâu cho bài giảng.
Cùng với đó, việc kiểm tra, đánh giá thường xuyên và đúng thực chất năng lực giảng viên là khâu quan trọng. Thông qua đó, nhà trường có kế hoạch bồi dưỡng kịp thời về kiến thức, phương pháp giảng dạy, năng lực nghiên cứu khoa học. Mục tiêu là xây dựng đội ngũ giảng viên “vững vàng về lý luận, nhuần nhuyễn về phương pháp, sâu sát về thực tiễn”.

Giải pháp thứ hai là xây dựng tiêu chuẩn chức danh cán bộ lãnh đạo, quản lý nhà trường và các khoa, phòng gắn với trình độ chuyên môn, nghiệp vụ, học hàm, học vị, ngạch bậc theo Quy định 11-QĐ/TW và lộ trình thực hiện.
Mỗi giảng viên không chỉ cần kiến thức sâu rộng về lý luận chính trị, chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước, mà còn phải am hiểu thực tiễn, nắm bắt kịp thời các xu thế phát triển của đất nước và thế giới.
Đội ngũ giảng viên trẻ đặc biệt cần được rèn luyện để trở thành những “chiến sĩ tiên phong trên mặt trận tư tưởng, lý luận”. Song song với đó, cần đổi mới cơ chế, chính sách để khuyến khích giảng viên tham gia nghiên cứu khoa học, xuất bản tài liệu, đăng bài trên các tạp chí chuyên ngành, qua đó khẳng định uy tín học thuật và nâng cao năng lực chuyên môn.
Thứ ba, là tăng cường đào tạo, bồi dưỡng, xây dựng đội ngũ giảng viên đảm bảo số lượng, chất lượng, tiêu chuẩn chức danh, vị trí việc làm, từng bước đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ.
Các phong trào thi đua “giảng viên giỏi”, hội thi thao giảng, các buổi sinh hoạt chuyên môn liên khoa, liên trường cần được duy trì và nâng cao chất lượng.
Nhà trường cũng cần chú trọng xây dựng đội ngũ giảng viên thỉnh giảng có chất lượng, là các cán bộ lãnh đạo, quản lý nhiều kinh nghiệm, qua đó bổ sung cho đội ngũ cơ hữu, tạo sự đa dạng trong cách tiếp cận bài giảng.
Song hành với công tác bồi dưỡng, nhà trường phải quan tâm đến đời sống vật chất và tinh thần của giảng viên. Cải thiện chế độ tiền lương, thù lao, đầu tư cơ sở vật chất hiện đại, đồng bộ là yếu tố quan trọng để giảng viên yên tâm công tác, phát huy năng lực sáng tạo.
Một giải pháp không kém phần quan trọng là phát huy cao độ tinh thần tự học, khắc phục khó khăn để nâng cao trình độ của đội ngũ giảng viên. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn: “Người huấn luyện phải là học tập mãi thì mới làm tốt được công việc của mình - Người huấn luyện nào tự cho mình là biết đủ cả rồi thì người đó là dốt nhất”. Trong bối cảnh tri thức nhân loại không ngừng biến đổi, giảng viên trường chính trị càng cần xác định tinh thần học tập suốt đời, không ngừng nghiên cứu, tìm tòi để làm mới bài giảng, cập nhật kiến thức mới, phương pháp mới.
Ngoài ra, cần thực hiện tốt quy chế quản lý hoạt động đào tạo, bồi dưỡng đặc biệt là Quy chế giảng viên trường chính trị tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương. Nhà trường phải phối hợp chặt chẽ với các cơ quan liên quan như Ban Tổ chức, Ban Tuyên giáo và Dân vận Tỉnh uỷ, Sở Nội vụ để xây dựng kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng sát với nhu cầu thực tiễn. Việc tăng cường ứng dụng công nghệ thông tin trong quản lý, từ việc dự giờ, theo dõi giảng dạy đến đánh giá chất lượng học viên, cũng sẽ góp phần nâng cao hiệu quả công tác quản lý.
Để nâng cao kiến thức thực tiễn, giảng viên cần tích cực tham gia nghiên cứu thực tế, bám sát những vấn đề đang đặt ra trong đời sống chính trị - xã hội của địa phương, nhất là trong bối cảnh thực hiện chính quyền địa phương hai cấp.
Các chuyến khảo sát, biệt phái công tác tại cơ sở không chỉ giúp giảng viên bổ sung kiến thức thực tiễn mà còn tạo cơ hội trải nghiệm, rèn kỹ năng mềm như giao tiếp, thu thập thông tin, xử lý tình huống.
Cuối cùng, cần tích cực huy động mọi nguồn lực hỗ trợ giảng viên nâng cao trình độ. Trên cơ sở quy định về quản lý hoạt động nghiên cứu khoa học của Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Đảng ủy, Ban Giám hiệu cần cụ thể hóa thành quy chế, quy định phù hợp với điều kiện của Nhà trường nhằm tạo động lực cho cán bộ, giảng viên tự giác, chủ động, say mê nghiên cứu khoa học, như: Có chế độ thưởng cho các bài viết đăng ở các tạp chí Trung ương, địa phương; lấy kết quả nghiên cứu khoa học là một trong những tiêu chí bình xét thi đua và đánh giá xếp loại hằng năm; lấy năng lực nghiên cứu khoa học là một trong những điều kiện để quy hoạch nguồn cán bộ lãnh đạo, quản lý, xem xét bổ nhiệm vào chức danh trưởng, phó khoa, phòng.
Đổi mới công tác đào tạo, bồi dưỡng giảng viên không chỉ đơn thuần là yêu cầu nội tại của nhà trường mà còn là nhiệm vụ chính trị gắn với sự phát triển của cả hệ thống chính trị địa phương.
Xây dựng đội ngũ giảng viên Trường Chính trị tỉnh Phú Thọ đủ đức, đủ tài, bản lĩnh vững vàng, chuyên môn sâu rộng, gắn bó với thực tiễn chính là điều kiện tiên quyết để nâng cao chất lượng đào tạo cán bộ, đáp ứng yêu cầu phát triển trong giai đoạn mới.