“Với công việc, tôi luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ nhưng lại là một người mẹ tồi. Cả 2 đứa con đều không thể chăm sóc. Rồi cũng vì cơ địa yếu, không vượt qua được thiếu thốn, vất vả ở đây mà tôi có tới 6 lần sảy thai, cướp đi quyền được sống của chính con mình”, cô Thương xót xa.
Giáo viên Trường Mầm non Pú Hồng (huyện Điện Biên Đông) hỗ trợ nhau sửa xe trên đường đến điểm trường. |
Hy sinh, vất vả gia tăng, song chế độ đãi ngộ lại không tỷ lệ thuận. Đơn cử như tại Trường Mầm non Pú Hồng (huyện Điện Biên Đông), theo thống kê mức thu nhập bình quân của giáo viên khoảng 9 - 10 triệu đồng. Người cao nhất có thâm niên 17 năm là hơn 13 triệu đồng.
“Trường có 41 giáo viên, đa phần vào nghề khoảng 5 - 7 năm. Trước đó có phụ cấp thu hút nên thu nhập cơ bản đảm bảo, nhưng sau 5 năm công tác thì thu nhập sụt giảm. Trong khi đó, chủ yếu thầy cô ở xa trường, khoảng 50 - 60km. Nếu tuần nào cũng về nhà, chi phí xăng xe, phát sinh đi lại rất tốn kém. Còn không về thì thiếu thốn tình cảm gia đình”, cô Trương Thị Liên, Hiệu trưởng nhà trường phân trần.
Mặc dù hội tụ đủ khó khăn đặc thù, song thu nhập của giáo viên tại xã Huổi Lếch (huyện Mường Nhé) lại thấp hơn nhiều so với khu vực khác. Thầy Phạm Quang Huy, Hiệu trưởng Trường PTDTBT Tiểu học Huổi Lếch, tâm sự: “Từ khi xã không còn là khu vực biên giới, nhiều chế độ, chính sách đối với giáo viên cũng cắt giảm. Đời sống giáo viên vốn khó khăn, nay lại càng chật vật hơn”.
Theo tính toán, trung bình thu nhập mỗi thầy cô tại Huổi Lếch giảm từ hơn 1 - 2 triệu đồng/tháng. Đơn cử, giáo viên hợp đồng hoặc mới công tác vài năm thu nhập khoảng 6 triệu đồng/tháng. Những người vào từ năm 2015 cũng chỉ được 8 triệu đồng. “Thu nhập không đảm bảo cuộc sống nên xảy ra tình trạng giáo viên nghỉ việc, xin chuyển vùng nhiều”, thầy Huy cho hay.
Trường PTDTBT THCS Mường Nhé có tới 60% giáo viên dưới xuôi lên công tác. Theo chia sẻ của hiệu trưởng nhà trường, trước đây địa phương có chính sách cấp đất cho giáo viên ngoài địa bàn, nhằm tạo điều kiện để thầy cô ổn định cuộc sống, yên tâm công tác.
“Nhiều năm nay không còn chính sách này nữa. Thầy cô nào muốn mua đất, dựng nhà hoặc mua sắm xe cộ thì đa phần đều phải vay mượn. Với mức thu nhập chỉ đáp ứng các yêu cầu sinh hoạt tối thiểu, giáo viên khó lòng có tích lũy. Chưa an cư được rất dễ nảy ra tâm lý dịch chuyển”, thầy Dương Tiến Công, Hiệu trưởng Trường PTDTBT THCS Mường Nhé, cho hay.
Đánh giá việc thiếu cán bộ quản lý, giáo viên đã gây khó khăn rất lớn cho ngành trong việc bố trí nhân lực phục vụ các mục tiêu giáo dục. Song ông Nguyễn Văn Đoạt, Giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh Điện Biên, cũng thẳng thắn cho rằng, thực trạng này còn gây áp lực rất lớn cho giáo viên, đặc biệt là ở bậc học mầm non. Có nhiều đơn vị chỉ đủ bố trí 1 giáo viên/lớp. Số lượng giáo viên phải tăng giờ, tham gia giảng dạy tại nhiều đơn vị, thường xuyên di chuyển xa là không ít. Tuy nhiên, ngân sách địa phương lại không đảm bảo để chi trả đầy đủ số giờ phát sinh.
“Về phía sở, chúng tôi chỉ biết tạo mọi điều kiện cho thầy cô và giải quyết chế độ kịp thời nhất có thể. Đồng thời tăng cường động viên, khích lệ tinh thần, mong muốn giáo viên chia sẻ với khó khăn chung của ngành. Tuy nhiên, phải khẳng định rằng “có thực mới vực được đạo”. Bởi vậy, rất cần chính sách mang tính đặc thù, để đồng hành, sẻ chia với nhà giáo đang thực hiện nhiệm vụ tại khu vực đặc thù”, ông Nguyễn Văn Đoạt chia sẻ.