"Dù đây chẳng phải là thế mạnh nhưng tôi cũng phải cố gắng. Công việc này cho tôi một chút thu nhập, đồng thời cũng cho tôi niềm vui và nhiều bài học mà trước nay tôi chưa từng biết tới" - cô Duyên cho hay.
Thầy cô… ra đồng
Nghỉ dịch, cô Hương Giang (giáo viên một trường cấp 3 tại Hải Phòng) cũng xoay sở kiếm kế sinh nhai khi nhận bán một số mặt hàng qua hình thức trực tuyến. Tuy nhiên, sau hơn một tháng, thừa nhận bản thân không có duyên buôn bán, giáo viên này đã quyết định từ bỏ công việc kinh doanh để trở thành một… nhà nông "chính hiệu".
Tờ mờ sáng, cô Giang đã có mặt tại vườn rau của gia đình để xới đất, bón phân và tưới nước. Sau đó, cô cẩn thận thu hoạch những luống rau, đóng gói và nhờ mẹ chồng mang ra chợ bán.
Theo cô Giang, do sinh sống ở vùng quê nên nhiều giáo viên có ruộng vườn. Ngoài dạy học, nhiều thầy cô cũng trồng rau, cấy lúa. Đặc biệt, trong thời điểm dịch bệnh, giáo viên càng có nhiều thời gian để "tăng gia sản xuất".
"Dịch Covid-19 làm đảo lộn cuộc sống và công việc của nhiều giáo viên. Tuy nhiên, tôi thấy, nếu biết cách tận dụng hợp lý, thời gian nghỉ dịch này sẽ trở thành những ngày không quên. Trồng thêm luống rau, nuôi thêm con gà, vừa để tạo niềm vui, vừa kiếm được đồng ra đồng vào, dù là không quá nhiều" - giáo viên Hương Giang trải lòng.
Cũng như cô Giang, tranh thủ nhà có mẫu ruộng, trong thời gian nghỉ dạy do dịch bệnh, thầy Trường (Vĩnh Phúc) giúp bố mẹ trồng lúa và khoai lang. Nhà giáo này cho hay, lao động chân tay cũng là một cách tốt để kiếm thêm thu nhập, đồng thời giúp rèn luyện sức khỏe.
"Tuy nhiên, cũng nhớ học trò, nhớ trường lớp lắm. Năm nay dịch bệnh phức tạp, chúng tôi nghỉ dạy, các con cũng chưa có một lễ tổng kết năm học thực sự. Nghĩ đến, thấy xót xa".
Bỏ lại những nỗi buồn...
Hơn hai tháng qua, sau khi Hà Nội cho học sinh tạm dừng đến trường để phòng dịch Covid-19, Đ.T.M. (giáo viên một trường tiểu học ở Cầu Giấy) chỉ quanh quẩn ở phòng trọ.
Không đi dạy, đối diện với áp lực cuộc sống khi chi phí ở Thủ đô cao hơn hẳn so với quê nhà, song cô giáo không dám về quê tránh dịch.
"Hà Nội là vùng dịch, tôi không nghĩ đến việc về quê Hải Dương vì lo cả gia đình sẽ bị ảnh hưởng. Đặc biệt, ở quê tôi, một số người không "nghênh đón" người từ thành phố trở về" - cô M. cho biết.
Tranh thủ những ngày nghỉ dịch, giáo viên này tranh thủ lên mạng học thêm tiếng Anh và tìm tòi phương pháp dạy để đợi ngày đi làm trở lại.
"Không đi dạy, cũng buồn thật đấy. Thu nhập bị ảnh hưởng khá nhiều, và nhớ học sinh nữa. Tuy nhiên, đôi khi tôi cũng phải tự động viên bản thân, coi khoảng thời gian nghỉ dịch này để tu bổ thêm kiến thức cho bản thân, tìm các phương pháp dạy học mới lạ, dễ hiểu để áp dụng vào thực tế giảng dạy".
Giống với cô M., thầy giáo Trường tâm sự, nếu tạm quên đi nỗi lo dịch bệnh, nỗi nhớ học trò, thì những ngày nghỉ dạy này cũng là dịp để giáo viên củng cố được nhiều thứ. Chẳng hạn, họ có thể phụ giúp gia đình nhiều hơn, đồng thời củng cố chuyên môn giáo dục.
Là giáo viên mầm non, nhà giáo Trần Ngọc Oanh cho hay, tranh thủ thời gian học sinh nghỉ học, cô và một số đồng nghiệp đã dành nhiều thời gian để thiết kế, sáng tạo đồ chơi cho con trẻ.
"Mong rằng khi dịch bệnh được đẩy lùi, khi đi học trở lại, các con sẽ được chào đón bởi những "bạn" đồ chơi và một không gian lớp học được trang trí hoàn toàn mới.
Nghỉ dịch dài, tôi biết phụ huynh cũng chật vật lắm vì phải thu xếp thời gian vừa chăm con, vừa làm việc sao cho hợp lý. Các cô giáo cũng nhớ học sinh nhiều lắm. Hy vọng dịch bệnh qua nhanh, chúng tôi được tiếp tục cống hiến và "gieo mầm". Mong cho tất cả mọi người đều bình an".