Bố của Robin là một nhà thám hiểm và năm nay, vào dịp nghỉ lễ, hai bố con sẽ đi du ngoạn trên chỏm băng...

Khi đặt chân lên bến, tôi đã hiểu được cảm giác của Neil Armstrong khi đặt bước chân đầu tiên lên Mặt trăng. Sự toàn năng của vũ trụ, và tôi, thật nhỏ bé! Chắc chắn, chuyến đi này có mọi thứ của một chuyến thám hiểm Mặt trăng!

***

Điều kì diệu ở xứ sở băng ảnh 2
Những nhà thám hiểm vùng đất băng. Minh họa bởi Pablo Vasquez

Khi mở mắt ra, một khuôn mặt sáng lên với nụ cười thật tươi đang nhìn chằm chằm vào tôi. Hai đồng tử, hay đúng hơn là giống hai ngôi sao, tỏa sáng giữa mí mắt xếch. Đôi mắt này thuộc về một cô gái chắc cũng trạc tuổi tôi. Cô ấy cười trước vẻ nhớn nhác, hoảng hốt của tôi và nói chuyện bằng một thứ ngôn ngữ mà tôi không hiểu.

Tôi nhận ra rằng mình đang ở trong nhà của gia đình người Inuit. Tôi cố gắng nhớ lại làm thế nào đến được đây, nhưng điều cuối cùng tôi nhớ là tảng băng trôi ở lối vào vịnh. Tôi thử hỏi “Bố tôi đâu?” và cô gái chỉ trả lời bằng tiếng Anh “Tôi, Ivaanna”. Tôi nghe thấy ai đó gọi cô ấy và Ivaanna biến mất.

Khuôn mặt tươi cười của bố cuối cùng cũng xuất hiện sau cánh cửa khép hờ. Tôi tin rằng mình chưa bao giờ cảm thấy vui mừng, hạnh phúc khi nhìn thấy ông ấy như lúc này.

- Nhưng… chúng ta đang ở đâu, papa?

- Gia đình Larsens đã rất vui lòng cho tạm trú và chăm sóc con trong thời gian bố đi lặn biển. Bố biết con đã gặp Ivaanna rồi, (Nháy mắt lần thứ ba), trước tiên, điều cần làm bây giờ là lấy lại sức, con vừa bất tỉnh!

Điềm xấu cho tôi. Tôi hiểu rõ hơn tiếng cười của Ivaanna lúc này. Tôi sẽ phải làm điều gì đó tốt hơn để gây ấn tượng với người bạn mới của mình…

Ngày hôm sau, Ivaanna và Anoki, anh trai của cô ấy, đưa tôi đi lên một chiếc thuyền máy nhỏ, tôi bị say sóng bởi tốc độ của nó. Tôi cảm thấy mình giống như một tên cướp biển đang tìm kiếm một kho báu bí ẩn.

Tôi không biết họ đang đưa tôi đi đâu, nhưng khi họ cười với nhau, tôi hiểu rằng những gì tôi đã trải qua chưa phải là tất cả, còn rất nhiều điều bất ngờ đang chờ đón tôi ở phía trước. Anoki đi lên thuyền với một cái xô lớn. Tôi tự hỏi điều gì đang ẩn giấu bên trong... Đã nửa giờ trôi qua kể từ khi chúng tôi rời bờ biển. Thỉnh thoảng, Ivaanna nở một nụ cười với tôi.

Cô ấy thấy rằng tôi có vẻ đang lo lắng, có chút gì đó bất an và vẻ ngoài của cô ấy khiến tôi yên lòng hơn một chút. Bây giờ, sương mù bao phủ bờ biển. Nhiệt độ đột ngột giảm xuống vài độ. Tôi rùng mình, run rẩy. Ivaanna chỉ tay về phía chân trời. Tôi đã cảm nhận được trái tim mình chấn động khi phát hiện ra khối băng khổng lồ đang dựng đứng trước mặt.

Thật khó để biết đó là nỗi sợ hãi hay niềm vui mừng khiến tim tôi đập mạnh như vậy. Tảng băng trôi này lớn như một tòa nhà. Tôi cầu nguyện rằng Anoki cho thuyền đi chậm lại. Tôi biết là phần chìm dưới bề mặt của tảng băng còn lớn hơn nhiều so với phần hiện hữu trước mặt. Anoki biết rất rõ những gì anh ấy phải làm. Anh ấy tắt máy, sự im lặng bao quanh chúng tôi tạo nên cảm giác thật lạ thường.

Nhưng đột nhiên, một vết nứt phá vỡ khoảnh khắc trầm mặc này: Một mảnh băng vỡ ra trước mắt tôi và lao xuống vùng nước đen tối. Ồ, tôi đang ở một vị trí thuận lợi để quan sát rõ sự nóng lên toàn cầu. Tại thời điểm này, tôi muốn làm mọi thứ để không có gì bị thay đổi và khiến con người ngừng nghĩ rằng họ là chủ nhân của thế giới. Ở đây, rõ ràng, thiên nhiên là nữ hoàng.

Anoki kéo tôi ra khỏi sự mơ mộng hão huyền bằng cách kéo chiếc xô bí ẩn về phía tôi và mời tôi mở nó ra. Tôi phát hiện ra chiếc xô chứa đầy những con tôm lớn màu xám! Ivaanna mỉm cười trước sự ngạc nhiên của tôi. Ở nơi tôi sống, tôm có màu hồng và nhỏ.

Bằng một động tác, cô ấy bảo tôi bỏ một ít tôm xuống biển. Tôi thực hiện mà không hỏi bản thân quá nhiều điều. Họ ra hiệu cho tôi im lặng và không được di chuyển. Sau vài phút, một giai điệu bài hát âm thầm trỗi dậy từ sâu thẳm. Ivaanna vội lấy hai tay che mắt tôi và thì thầm: “Nghe” (“Listen”).

Phải, xung quanh thuyền, âm thanh ngày càng gần, nó có thể là một con vật khổng lồ và đang đói. Sau đó, Ivaanna rút tay lại và tôi phát hiện ra trên bề mặt có một sinh vật mà đối với tôi, nó chỉ tồn tại trong truyện cổ tích. Một chiếc sừng xoắn cắt nước như một thanh kiếm và nó phải dài ít nhất hai mét.

Tôi hiểu ra rằng kỳ lân biển không chỉ có trong truyền thuyết, tôi đã xúc động rơi nước mắt. Anoki và em gái nhìn nhau trong hạnh phúc vì đã giúp tôi khám phá ra một trong những kho báu ở vùng đất của họ.

Tôi chợt hiểu ra bố muốn cho tôi thấy điều gì khi đưa tôi đến đây: Vùng đất băng không chỉ là một sa mạc băng. Ở đây, ở Bắc Băng Dương này, luôn ẩn giấu sự giàu có, đẹp đẽ như trong lòng rừng rậm. Tôi mỉm cười, bỗng chốc cảm thấy vinh dự khi được bố tin tưởng tôi đã đủ lớn để chia sẻ bí mật này.

Ngọc Anh (Dịch từ tiếng Pháp)

Theo giaoducthoidai.vn
https://giaoducthoidai.vn/dieu-ki-dieu-o-xu-so-bang-post624890.html
Copy Link
https://giaoducthoidai.vn/dieu-ki-dieu-o-xu-so-bang-post624890.html
Bài liên quan
Tuyên truyền ngăn chặn ma túy từ nhà trường
Ma túy thế hệ mới với muôn dạng hình hài đang là nỗi lo của nhiều bậc phụ huynh và nhà trường. Chính vì thế, việc tuyên truyền phòng chống ma túy luôn được các trường học chú trọng với nhiều hình thức.

(0) Bình luận
Nổi bật Giáo dục thủ đô
Đừng bỏ lỡ
Mới nhất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO
Điều kì diệu ở xứ sở băng