Ở cấp tiểu học và THCS, việc nhập học khá khó khăn, không chắc chắn do các trường công lập bắt đầu quá tải và quy định về tuyển sinh đầu cấp (lớp 1, lớp 6) bất lợi cho trẻ em di cư. Kết quả, trẻ em di cư thường được xếp trong lớp có sĩ số học sinh cao hơn, thậm chí lớp học cho học sinh tạm trú trên địa bàn, điều này có ảnh hưởng đến chất lượng học tập.
Ở cấp học THPT, trẻ em di cư trong độ tuổi thuộc các gia đình người lao động di cư khó có thể tiếp cận với các dịch vụ giáo dục công lập cùng cấp do quy định về tuyển sinh của thành phố; trong khi đó, dịch vụ giáo dục tư thục cùng cấp có chi phí học tập cao. Kết quả rất ít trẻ em di cư tiếp cận được, đa số trẻ em trong độ tuổi của các gia đình người lao động di cư làm việc tại khu công nghiệp phải trở về quê nhà theo học THPT.
Từ thực trạng trên, TS Nguyễn Hải Hữu khuyến nghị, cần sửa đổi để bảo đảm quyền bình đẳng giữa nhóm trẻ em di cư và nhóm trẻ em không di cư. Không nên có sự phân biệt nhóm trẻ em tạm trú với thường trú ở cấp độ quốc gia và cấp địa phương.
Ngoài ra, cần nghiên cứu sửa đổi các chính sách quy định về quy hoạch và thực hiện quy hoạch các khu công nghiệp, khu chế xuất, bắt buộc phải có quy hoạch nhà trẻ, lớp mẫu giáo để chăm sóc trẻ em là con công nhân, tạo điều kiện thuận lợi cho người lao động làm việc theo ca, kíp. Việc quy hoạch phát triển kinh tế - xã hội ở các địa phương có khu công nghiệp, khu chế xuất cần tính đến lao động di cư và con em họ trong việc phát triển và cung cấp dịch vụ xã hội, bao gồm cả việc phân bổ ngân sách địa phương, nhà ở, y tế, giáo dục và hạ tầng cơ sở;
Mặt khác, cần tăng cường công tác truyền thông để nâng cao nhận thức của lao động trong việc thực hiện quyền của trẻ em tiếp cận với dịch vụ giáo dục và y tế có chất lượng và chăm sóc thai sản. Cùng với đó, cần có các biện pháp hỗ trợ tích cực và hiệu quả đối với người lao động và con em tạm trú trên địa bàn tiếp cận với dịch vụ xã hội nói chung, đặc biệt dịch vụ giáo dục, y tế, nhà ở.
GS Đặng Nguyên Anh cho rằng, cần đưa ra định hướng mới về an sinh cho người lao động di cư trong tình hình mới, về cách tiếp cận y tế công bằng, nhà ở tối thiểu, an sinh xã hội, y tế, giáo dục…, bởi đầu tư cho người lao động di cư là đầu tư cho phát triển con người nên chế độ phải bao phủ và toàn diện.
Theo TS Dương Thị Thanh Xuân, các chính sách giáo dục cần được quan tâm để đảm bảo trẻ em di cư có cơ hội tiếp cận đến cấp THCS và THPT bình đẳng như trẻ em không di cư.