Vì gia đình khó khăn, nhiều học sinh Nigeria phải tìm cách tiết kiệm chi phí di chuyển đến trường như trượt patin.
Tuy nhiên, lựa chọn này tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.
Mỗi buổi sáng, em Abdullahi Ahmad, 16 tuổi, xỏ chân vào đôi giày trượt patin cũ kĩ rồi di chuyển 8km đến Trường THCS Nam sinh Kano, thủ đô Kano, Nigeria. Trong bối cảnh chi phí xăng xe tăng vọt, vượt ngoài khả năng của gia đình, trượt patin trở thành giải pháp duy nhất để cậu bé đi học. Thế nhưng, phía sau hành trình ấy là vô vàn hiểm nguy trên những con đường đông đúc và đầy rủi ro.
Abdullahi chia sẻ, chỉ một năm trước, chi phí đi lại đến trường chỉ dao động từ 200 - 300 naira. Nhưng với việc giá nhiên liệu tăng vọt, con số đó đã tăng gấp đôi, lên tới 500 - 600 naira. Với nhiều gia đình Nigeria vốn đã chật vật trong bối cảnh lạm phát, khoản chi tưởng chừng nhỏ bé này trở thành rào cản nghiêm trọng.
Khác với nhiều bạn cùng trang lứa chọn nghỉ học hoặc bỏ dở, Abdullahi quyết định vận dụng kỹ năng trượt patin đã học từ thời thơ ấu để đến trường. Đôi giày trượt trở thành phương tiện di chuyển “miễn phí”, giúp em duy trì việc học.
Trên những con đường đầy xe tải, xe máy và ô tô phóng nhanh, một thiếu niên với đôi giày patin trở nên quá nhỏ bé.
Abdullahi nhớ lại: “Có lần, em gặp một tài xế xe tải bất ngờ quay đầu xe. Em phải vội vàng dừng lại sát lề đường và đứng lại một lúc lâu vì hoảng sợ. Tim em đập mạnh, trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện bị tông”.
Điều đáng lo ngại là hiện tại không có bất kỳ quy định hay biện pháp an toàn nào dành cho người trượt patin trên đường phố Nigeria. Không mũ bảo hiểm, không làn đường riêng, việc Abdullahi di chuyển bằng patin là đặt cược mạng sống mỗi ngày.
Mặc dù phải đối mặt với hiểm nguy mỗi ngày, Abdullahi không cho phép mình bỏ cuộc. Cậu vẫn nuôi giấc mơ trở thành bác sĩ trong tương lai để bản thân thoát khỏi vòng luẩn quẩn nghèo đói mà còn có thể đóng góp cho cộng đồng. Abdullahi khẳng định: “Em ưu tiên việc học hơn tất cả. Em biết mạo hiểm, nhưng em không thể bỏ lớp. Em muốn trở thành bác sĩ và sẽ không từ bỏ”.
Câu chuyện của Abdullahi phản ánh thực trạng lớn hơn. Hàng triệu học sinh ở các quốc gia đang phát triển có nguy cơ gián đoạn việc học chỉ vì chi phí đi lại. Ở Nigeria, nơi nền kinh tế chịu ảnh hưởng nặng nề từ biến động giá dầu và đồng tiền mất giá, lạm phát đã tác động trực tiếp đến các nhu cầu thiết yếu như ăn uống, đi lại và học tập.
Một số nghiên cứu gần đây chỉ ra rằng, tỷ lệ bỏ học ở cấp trung học tại Nigeria đang gia tăng, đặc biệt tại các khu vực thu nhập thấp. Khi chi phí đi lại vượt quá khả năng chi trả, nhiều học sinh lựa chọn nghỉ học hoặc đi làm sớm để hỗ trợ gia đình. Việc Abdullahi vẫn bám trụ đến trường, bất chấp khó khăn, là minh chứng cho nghị lực và niềm tin vào tương lai.
Khủng hoảng kinh tế toàn cầu đang gây ra những thách thức nghiêm trọng cho thế hệ trẻ tại các nước đang phát triển. Nếu không có những chính sách hỗ trợ giao thông học đường, học bổng đi lại hoặc đầu tư hạ tầng, nhiều học sinh khác có thể bị buộc phải từ bỏ giấc mơ học tập.
Trong khi Abdullahi vẫn tiếp tục trượt patin đến trường mỗi sáng, hình ảnh cậu bé trên đôi giày nhỏ bé giữa dòng xe cộ hối hả đã trở thành biểu tượng của khát vọng học tập và ý chí vươn lên. Nhưng đó cũng là lời nhắc nhở rằng giáo dục, để thật sự công bằng và bền vững, cần có sự đồng hành mạnh mẽ từ gia đình, cộng đồng và chính phủ.
Cha mẹ Abdullahi, những người làm việc bấp bênh trong khu vực phi chính thức, thừa nhận không còn đủ khả năng chi trả. Người mẹ chia sẻ: “Có những ngày mà chúng tôi thức dậy với bàn tay trắng, không đủ tiền trang trải chi phí sinh hoạt cơ bản. Chúng tôi nhận thức rõ nguy hiểm, nhưng buộc phải để con đi học bằng cách đó, với sự dặn dò kỹ lưỡng và những lời cầu nguyện”.