Trải nghiệm cùng Tản văn

16/07/2023, 07:49
Theo dõi Giáo dục Thủ đô trên

Tản văn là loại văn xuôi ngắn gọn, hàm súc, có thể trữ tình, tự sự, nghị luận, miêu tả phong cảnh, khắc họa nhân vật…

Ở đó, tôi có thể chạy nhảy xuyên trưa cùng đám bạn mà không sợ gì cả, có thể vi vu từ vùng đất này sang vùng đất khác. Tôi không quên được những trưa hè nắng oi ả mà da diết. Nhớ lắm cánh diều mà tôi cùng đám bạn rủ nhau thả mỗi chiều. Hằn mãi trong tâm trí tôi sẽ là hình ảnh những cánh diều bay bổng trên trời cao mà trong đó chứa cả ước mơ ngày nắng có cả ước mơ của ngày mưa.

Năm nào cũng vậy, cứ độ này là nắng sẽ về. Nắng về trườn qua ô cửa sổ nhỏ bên bàn học của tôi, hắt vào trang sách những ánh sáng rực rỡ vô cùng. Giờ đây, sau bao ngày đất trời ẩm ương thì vạn vật lại được chào đón một nguồn ánh sáng vô cùng đặc biệt.

Nó làm dịu đi cái lạnh của mùa Đông, của những cơn mưa phùn hay đơn thuần là sương sớm. Nắng lên, thành phố cũng nhộn nhịp hơn, tiếng động cơ hoạt động nhiều hơn,… và cả những yêu thương cũng nhiều hơn. Tôi có cảm giác năm nay hè đến nhẹ nhàng hơn. Tuy không cầu kì, diễm lệ nhưng cũng đủ để lại trong ta một thứ cảm xúc gì đó khó tả, lạ lùng vô cùng.

Rồi đây, nắng sẽ qua, mưa lại đến nhưng sẽ đọng mãi trong tâm trí tôi là hình ảnh một con đường đầy hoa xoài như trong cổ tích, thấp thoáng trong đó là những chùm quả xoài bé tí ti, là hình ảnh của những ngày nắng trong thành phố.

Cũng sẽ in mãi trên con đường ấy là bước chân của tôi, mỗi bước chân đó lại khiến tôi nao nao một nỗi khó tả. Cũng sẽ còn mãi trong tâm trí tôi là hình ảnh của những cánh diều chở gió, chở ước mơ của tôi và cũng chở cả những vạt nắng của thành phố vào một ngày phố thật dịu dàng…

(Đoàn Nguyễn Tâm Nhi – Lớp 7a6 Trường THCS Lê Văn Thiêm)

Trải nghiệm cùng Tản văn ảnh 1

Ảnh minh họa: INT

Bài 2: Ngày phố dịu dàng

Sau những ngày se lạnh và mưa phùn rả rích của những ngày cuối xuân thì giờ đây đã trả lại cho thành phố của tôi một bầu không khí mát mẻ, dịu dàng. Bầu không khí dịu nhẹ này thật khiến người ta đầy những cảm xúc.

Những buổi sáng tinh mơ như này thật dễ chịu biết bao, không phải chịu như những ngày dài rét mướt của mùa Đông hay những ngày nóng bức bội của cuối mùa Hè. Chú gà trống đã sớm thức giấc trong buổi bình minh lộng gió để cất tiếng gáy của mình đánh thức mọi người dậy.

Những chú chim cũng đã hót líu lo từ rất sớm, hay cả ông Mặt trời từ xa kia chắc cũng đã nghe thấy những âm thanh thân thuộc ấy cất lên mà thức giấc sớm hơn mọi ngày. Mở khung cửa sổ ra, tận hưởng không khí trong lành vào buổi sáng, ngắm nhìn xung quanh.

Thành phố lúc này thật đẹp, đẹp như nàng thiếu nữ! Những làn gió nhè nhẹ cũng đã thức giấc nhảy xuống trên những tán lá, nhẹ nhàng luồn qua những cây xoài đưa hương thơm ấy lan tỏa khắp thành phố, xuyên qua khung cửa sổ phòng tôi. Những làn gió nhẹ cũng ghé xuống mặt hồ làm những gợn sóng giật mình lay động.

Bước ra khỏi cánh cửa nhà, cứ quyến luyến mãi những làn gió luồn qua tóc tôi thật nhẹ nhàng. Tôi chợt nhận ra thành phố như sống chậm lại, xe cộ cũng thảnh thơi hơn thường ngày. Ai cũng như rạng rỡ hơn. Đứng bên hồ với mặt nước xanh trong thật thoải mái làm sao! Lòng tôi chơi vơi, cứ thế mà ngắm nhìn mãi cái bầu trời xanh ngắt này.

Thời gian trôi qua, xe cộ cũng dần đông hơn, chắc cũng đến lúc chào tạm biệt cái buổi sáng dễ chịu này mà chào đón cái buổi trưa đầy những ánh nắng Mặt trời. Buổi trưa nằm trên cái võng đong đưa ngoài sân, ngắm nhìn khung cảnh ấm áp, đôi mắt tôi dần nặng trĩu, ánh mắt tôi cũng dần khép lại.

Thấp thoáng trong cành xanh những bông phượng, bông bàng đầu mùa cũng dần hé nở ra giữa khoảng không vắng vẻ của buổi trưa này. Những tiếng võng kẽo kẹt cũng vang lên đều đều làm lòng tôi thêm phần cảm xúc nào đó nhớ về tuổi ấu thơ, khi hai bà cháu nằm trên cánh võng ở quê nội.

Lúc đó, những làn gió nhẹ luồn qua gáy tôi, như thể một phần cơ thể mình đang hòa lẫn vào những ánh nắng ban trưa, hòa vào những âm thanh ngọt ngào của những chú chim sẻ đậu bên cửa sổ.

Cái nắng của ban trưa chợt tan biến, cứ thế tôi chìm vào giấc ngủ thật êm ả trong tiếng võng đưa kẽo kẹt. Nắng nhạt dần, trời cũng đã gần về tối. Những ánh đèn điện cũng đã sáng lên, Mặt trời đã tắt ánh sáng của mình mà nhường chỗ cho vầng trăng tỏa sáng.

Những làn gió mát lạnh luồn qua tóc tôi. Hôm nay, có lẽ là những ngôi sao xuất hiện nhiều hơn thường ngày, tỏa ra loại ánh sáng che hết những đám mây đen ngoài kia. Những cơn gió như lạnh hơn.

Tôi ra ngoài đi dạo quanh thành phố, gió thổi qua mát mẻ hơn buổi sáng thật nhiều. Ánh sáng đẹp nhất đêm này, kì diệu nhất đêm nay chính là ánh sáng phát ra từ vầng trăng tỏa sáng ngoài kia, như thể có thể soi vào trái tim mỗi người vậy.

Ánh sao làm bầu trời đen mượt như nhung có thêm điểm nhấn, nó tỏa ra loại ánh sáng như phép màu thật kì diệu. Vẻ đẹp trên bầu trời huyền bí tối nay như xâm chiếm cả tâm trí tôi, khiến tôi cứ ngắm mãi mà không rời mắt. Ánh sáng của mảng trời tỏa ra chiếu xuống mặt hồ một cách diệu kì, màu đen tuyền kết hợp vào đó là màu tím hòa lẫn vào nhau tạo ra được một sắc đẹp bí ẩn đến lạ thường.

Cứ ngắm mãi bầu trời mà không chớp mắt, rồi một lúc lâu cũng đến giờ phải chào tạm biệt bầu trời đêm mà kết thúc một ngày với một giấc ngủ ngon. Một bầu không khí dịu dàng, ấm áp của thành phố của một ngày đầu hạ nhẹ nhàng đọng lại trong trái tim tôi.

(Trần Thị Phương Thảo – Lớp 7a6 Trường THCS Lê Văn Thiêm)

Theo giaoducthoidai.vn
https://giaoducthoidai.vn/trai-nghiem-cung-tan-van-post646608.html
Copy Link
https://giaoducthoidai.vn/trai-nghiem-cung-tan-van-post646608.html
Bài liên quan

(0) Bình luận
Nổi bật Giáo dục thủ đô
Đừng bỏ lỡ
Mới nhất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO
Trải nghiệm cùng Tản văn