Năm học 2017 - 2018, ngoài công việc giảng dạy ở điểm trường Mô Rỗi, cô Thu tiếp tục vận động được 540 bữa ăn hàng ngày cho 10 học sinh ở lại trường; 72 bữa ăn dinh dưỡng cho tất cả học sinh; 50 thùng sữa, hơn 300 suất quà cho bà con nhân dân với tổng trị giá 174 triệu đồng.
Không chỉ giúp đỡ, tạo mọi điều kiện hỗ trợ các em, cô Thu còn trực tiếp chăm nuôi 10 em nhỏ từ 3 tuổi đến 6 tuổi phải ở lại trường học cả tuần vì nhà quá xa. Vừa là cô giáo, vừa làm mẹ hiền, cô đã chăm sóc các em, không chỉ bữa ăn, giấc ngủ, mà còn cả lúc các em đau ốm, buồn khóc nhớ nhà. Sau đó, cô Thu còn tiếp tục nhận chăm nuôi 12 học sinh nhà xa trường.
“Tôi không nỡ để các em đi bộ về nhà vì như thế rất ảnh hưởng đến sức khỏe và các em khó đi học chuyên cần. Do đó, tôi lại cố gắng kêu gọi và nuôi các em thêm 1 năm nữa, hi vọng các em sẽ tốt hơn từng ngày” - cô Thu tâm sự.
Nói là làm, cô đã vận động, quyên góp được 560 bữa ăn hàng ngày cho 12 học sinh ở lại trường, 70 bữa ăn dinh dưỡng cho tất cả học sinh, hơn 300 suất quà cho bà con nhân dân, tổng trị giá hơn 160 triệu đồng.
Năm học 2019 - 2020, cô Thu được phân công đến điểm trường Tắk Pổ (xã Trà Tập, huyện Nam Trà My). Gặp các em nhỏ và bà con, trong cô lại dào dạt tình thương, lòng nhủ lòng phải cố gắng từng ngày để làm được nhiều việc ý nghĩa hơn. Dù điều kiện khó khăn, thiếu thốn mọi bề, nhưng khai giảng năm học mới nào điểm trường Tắk Pổ cũng luôn rạng ngời. Khi những khoảnh khắc tươi đẹp, sinh động ấy được cô chia sẻ lên trang Facebook cá nhân đã nhận được rất nhiều sự động viên, chia sẻ.
Tại điểm trường mới, cô Thu lại tiếp tục những hoạt động thiện nguyện và cô đã vận động được tổng trị giá 500 triệu đồng, bao gồm: 70 bữa ăn dinh dưỡng cho học sinh, hơn 500 suất quà cho bà con nhân dân, 10 bộ đèn năng lượng thắp sáng con đường từ làng vào trường, 1 tivi, 2 tủ sách, 500 ghế nhựa, 1 máy vi tính, 1 loa, 1 khu vui chơi cho học sinh, dụng cụ học tập…
Sau một thời gian, cô Thu được chuyển công tác về điểm trường chính. Dù ở đâu, cương vị nào, cô cũng luôn đau đáu nỗi niềm với học sinh. Một năm sau, cô lại được phân công quay về giảng dạy tại điểm trường Tắk Pổ trong niềm vui, hạnh phúc vỡ òa cùng đồng nghiệp cô từng gắn bó.
Niềm vui lớn đủ đầy khi con đường cô từng lội bộ leo núi, vượt sông suối vài giờ đồng hồ nay đã thành đường xe chạy vào tận sân trường. Tuy là đường đất còn nhiều khó khăn nhưng với cô và bà con nơi đây, đó cũng là sự đổi mới đầy hạnh phúc như báo hiệu tương lai tươi sáng.
Chẳng phải, cứ kiên nhẫn đi là có đường hay sao!
Với cô Thu, năm học nào các em đều được lên lớp chính là niềm hạnh phúc. Điều cô tâm niệm nhất là làm sao để lan tỏa sâu rộng tới xã hội về sự cống hiến của thầy, cô giáo ở những địa bàn khó khăn. Tuy gian nan nhưng người thầy vẫn không bỏ cuộc, luôn kiên trì, lặng thầm cống hiến cho sự nghiệp trồng người.