Thầy Hứa Đức Thường, điểm trường trưởng Văn La chia sẻ: 43 học sinh là con em các khu Nà Đin, Nà Tiếm, Bản Cái, Bản Tồng về học. Cũng như các điểm trường khác. Dạy học là chính, nhưng còn có việc cũng rất chính là đầu giờ làm việc các buổi sáng, chiều đón học sinh. Tan học sáng, chiều giao học sinh cho phụ huynh. Nhiều đêm ngồi soạn bài lòng ngay ngáy lo, các trò còn quá nhỏ, ngày 4 lần đi và về trên cùng đoạn đường ấy, liệu có bảo đảm an toàn.
Đến điểm trường Khau Viềng, cô giáo Hứa Thị Hòa, điểm trường trưởng mộc mạc: Điểm có 30 học sinh, với 3 lớp học. Trong đó lớp 1 có 6 học sinh, lớp 2 có 11 học sinh và 1 lớp ghép 3, 4 có 13 học sinh, gồm 5 học sinh trình độ 3 và 8 học sinh trình độ 4… Trong phòng học dành cho trò lớp 1, cô giáo Chủ nhiệm Ma Thị Diễn đang cầm tay cho từng học trò nắn nót nét chữ.
Bên lớp 2, thầy Triệu Văn Quyết cho học sinh học môn tiếng Việt. Thấy tôi đến bên cửa, thầy cho cả lớp đứng dậy chào lễ phép. Thân thiện, gần gũi, thầy nói với chúng tôi như tâm sự: Bà con xã vùng cao Lam Vỹ còn nhiều khó khăn, mức thu nhập bình quân năm 2023 đạt hơn 43 triệu đồng/người/năm.
Con em đồng bào không phải nhịn đói đi học như ngày xưa, nhưng không có điều kiện đi học thêm như con em ở thành phố. Cũng vì thế giáo viên chúng tôi động viên nhau làm việc hết trách nhiệm, bảo đảm cho học sinh nắm vững kiến thức cơ bản, thuộc bài ngay trên lớp, nên hằng năm tỷ lệ học sinh chuyển lớp trên đạt 100%.
Cũng tại điểm trường này đã mang lại cho tôi một xúc động mạnh. Lớp ghép trình độ 3, 4 đang giờ học Âm nhạc. Thầy Hà Mạnh Hùng, giáo viên dạy âm nhạc của trường đang đứng lớp. Trong cùng giờ học, khi học sinh lớp 4 học nhạc thì học sinh lớp lớp 3 học hát. Trong cùng một không gian lớp học, học sinh 2 lớp quay lưng vào nhau, mắt hướng lên 2 tấm bảng khác nhau. Có lẽ phải rất giỏi thì thầy, cô giáo mới quản lớp không mất trật tự, học sinh không bị lẫn kiến thức và thuộc bài trên lớp.
Thời công nghệ 4.0, việc dạy chữ, rèn người của đội ngũ thầy, cô giáo trường Tiểu học xã vùng cao Lam Vỹ còn chưa hết gian nan. Nhất là với các thầy, cô giáo dạy các môn chuyên, như: Ngoại ngữ, Âm nhạc, Mỹ thuật, Thể dục thì giống như những cánh chim mỗi ngày phải bay sải từ điểm trường này sang điểm trường khác để hoàn thành nhiệm vụ của người giáo viên.
Khó khăn là thế, nhưng đội ngũ các thầy, cô giáo luôn bám trường, bám lớp, xây nền kiến thức để sau này bao cuộc đời đủ sức bay cao. Nhiều học trò là bác sĩ, kỹ sư nhưng luôn nhớ về nét chữ đầu đời. Nhớ một thời “rất xưa” có những thầy, cô giáo chèo chống đón đưa, “mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều”.
Nhìn các học trò hồn nhiên hát theo nhịp thầy Hùng, tôi nhớ lại ít năm trước lên điểm trường Cà Đơ, lớp học ghép cũng như thế, học trò quay lưng vào nhau mà về sau có nhiều em thi đỗ đại học. Thầy Triệu Văn Quyết là một trong những học trò đó. Sau tốt nghiệp đại học, thầy đã trở về xã vùng cao Lam Vỹ để thực hiện ước mơ làm một người giáo viên. Qua câu chuyện chúng tôi còn được biết thêm, thầy Quyết là con của cô giáo Loan cắm bản Cà Đơ năm xưa. Nay theo nghiệp mẹ, tiếp tục làm “người lái đò trên núi”, cùng các thầy, cô giáo uốn nắn cho các trò nhỏ nét chữ, nết người.