"Việc sử dụng dữ liệu để phục vụ công tác quản lý nhà nước về hoạt động kinh doanh vận tải chỉ chiếm 30% tính năng của thiết bị giám sát hành trình, camera giám sát; 70% còn lại phục vụ quản trị doanh nghiệp"- ông Quyền nhấn mạnh.
Theo ông Quyền, thực hiện quy định lắp đặt các thiết bị trên phát sinh 2 nguồn chi phí cho mỗi doanh nghiệp. Trong đó, chi phí ban đầu phải bỏ ra để mua thiết bị lắp đặt trên các xe; chi phí thứ hai là chi phí duy trì hợp đồng dịch vụ với đơn vị cung cấp dịch vụ bảo trì, bảo dưỡng, truyền dẫn, khai thác dữ liệu của thiết bị này theo từng tháng (dao động từ 80.000 - 100.000 đồng/thiết bị/tháng).
Hiện nay, các thiết bị này đang phục vụ tương đối hiệu quả cho quản trị của các doanh nghiệp. Tuy nhiên, việc sử dụng dữ liệu của các thiết bị này để phục vụ công tác quản lý nhà nước mới chỉ đáp ứng được 50-60% yêu cầu, chưa thực sự khai thác đầy đủ, triệt để các tính năng, tác dụng do cơ sở phần mềm tích hợp dữ liệu chưa đủ thông minh để phục vụ hữu hiệu nhất, nhiều khi còn bị gián đoạn.
Về đề xuất mới của Bộ Công an tại dự thảo luật, ông Quyền cho rằng cả nước hiện có hơn 1 triệu xe kinh doanh vận tải, chiếm 1/4 tổng số xe ôtô hiện có. Với đề xuất tại dự thảo Luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ, gần 4 triệu ôtô cá nhân còn lại cũng sẽ phải lắp đặt thiết bị camera giám sát hành trình.
Đây là một đề xuất có tác động lớn đến người dân. Do vậy, cần làm rõ mục tiêu của đề xuất cũng như việc quản lý, hình thành, tích hợp dữ liệu thu thập.
Từ đó, ông Quyền kiến nghị cơ quan soạn thảo nên có nghiên cứu, khảo sát, trình bày rõ mục tiêu, ý tưởng quản lý để xem xét tính khả thi cũng như đánh giá tác động chi phí xã hội bỏ ra thực thi như thế nào so với ý nghĩa mang lại.