“Khoảng đầu tháng 8, hết kỳ nghỉ hè, gia đình tôi trở lại trường. Trước lúc tôi lên đường sợ nhất cảnh con khóc, bám vì không muốn xa mẹ. Giờ đây, gia đình đã sum họp, các con được gần mẹ nhưng tôi luôn nhớ về khoảng thời gian đó và biết ơn chồng cùng gia đình đã ủng hộ, hỗ trợ để tôi yên tâm công tác, cống hiến cho giáo dục và học trò vùng khó”, cô Thanh tâm sự.
Cô giáo Bùi Thị Minh Khuyên chụp ảnh cùng trò. Ảnh: NVCC |
Sẽ tham gia tập huấn để chuẩn bị triển khai Chương trình GDPT 2018 với lớp 4 nên năm nay, cô giáo Bùi Thị Minh Khuyên, Trường PTDTBT Tiểu học Pa Ủ (huyện Mường Tè, Lai Châu), nghỉ hè từ ngày 10/6. Nữ giáo viên dự kiến cùng hai con về quê ngoại ở Thái Bình, cách Lai Châu gần 600km.
Cô Khuyên ở cùng các con tại nơi công tác nhưng hơn 15 năm dạy học ở vùng cao Mường Tè, cô có nhiều năm dạy học ở điểm lẻ. “Nhiều lần gọi điện về, các con hỏi tôi sao chẳng bao giờ thấy mẹ đưa đón chúng con đi học. Hoặc về nhà thăm con dịp hè, câu hỏi đầu tiên tôi nhận được là: Mẹ về có được lâu không?”.
Vì vậy, trước kỳ nghỉ hè trong những tháng xa nhà, cô Khuyên đều cảm thấy bồi hồi xen lẫn háo hức, vui mừng vì sắp được gặp các con và gia đình. “Những kỳ nghỉ hè khi ấy thật giá trị, là quãng thời gian tôi luôn trân trọng và mong mỏi”, cô Khuyên cho hay.
Thương con còn nhỏ đã phải chịu cảnh xa mẹ nên mỗi lần gọi điện hay có dịp về thăm nhà, cô Khuyên kiên nhẫn giảng giải cho các con về công việc của mình; thường xuyên động viên, an ủi con. Bên cạnh đó, cô nhờ chồng và các thầy, cô giáo tại trường quan tâm, chăm sóc để con không cảm thấy trống vắng khi thiếu mẹ.
Nhờ làm công tác tư tưởng xuyên suốt, khi cô Khuyên trở lại trường sau kỳ nghỉ, các con không bị hụt hẫng, mà còn hiểu và chia sẻ hơn với công việc của mẹ. Điều đó trở thành động lực để cô yên tâm công tác, phấn đấu làm việc.
Một kỳ nghỉ hè nữa lại đến nhưng khác là năm nay cô Khuyên không còn cảnh trở về thăm con hay lau nước mắt chào tạm biệt để trở lại trường. Dù vậy, nữ nhà giáo vùng cao vẫn cảm thấy háo hức vì sẽ về thăm mẹ ở Thái Bình. “Bận rộn với công việc suốt năm học, nghỉ hè là lúc mẹ con, bà cháu được sum họp. Ở quê nhà, chắc hẳn mẹ tôi đang ngóng trông con cháu trở về”, cô Khuyên bộc bạch.
“Sau kỳ nghỉ, quay lại trường, lúc nào tôi cũng cảm thấy nhớ con. Gọi điện về gia đình, tôi chỉ dám nghe giọng con chứ không dám mở lời vì sợ không kìm được nước mắt. Để vơi đi nỗi nhớ con, tôi tập trung chuẩn bị các công việc cho năm học mới. Được gia đình, đồng nghiệp động viên, an ủi nên lòng tôi nhẹ nhõm hơn và thêm quyết tâm gắn bó với nghề... ” – cô Triệu Thị Thanh Huyền, giáo viên Trường THCS xã Đào Viên, tỉnh Lạng Sơn, tâm sự.