Tại trường Tiểu học Ninety-Fifth Street, khoảng 94% học sinh sống trong cảnh nghèo khó. Nhiều cha mẹ là lao động chân tay và mắc bệnh mạn tính. Trong đại dịch Covid-19, trường học và các cộng đồng người nghèo ở Los Angeles phải chịu thiệt hại nặng nề. California là bang có khoảng cách thu nhập giữa các hộ gia đình giàu - nghèo thuộc tốp lớn nhất tại Mỹ. Đại dịch đã khiến khoảng cách đó ngày một lớn hơn.
Do Covid-19, tuổi thọ của người Latin ở California giảm khoảng 6 năm, tuổi thọ người da đen giảm 4 năm. Tại Los Angeles, nơi người gốc Latin chiếm gần một nửa dân số, tỷ lệ tử vong tăng nhiều hơn các nhóm chủng tộc, sắc tộc khác.
Gánh nặng đối phó với các rủi ro của Covid-19 hiện thuộc về từng cá nhân nên ý nghĩa của "hậu đại dịch" đối với một người hoặc một cộng đồng, ví dụ như trường Tiểu học Ninety-Fifth Street, rất khác so với những người khác.
Tại Mỹ, hơn 200 người tử vong mỗi ngày và hàng nghìn người vẫn phải nhập viện vì căn bệnh này. Đối với những người có bệnh nền, Covid-19 vẫn là một mối nguy hiểm tiềm tàng.
"Mọi người vẫn hay nghĩ Covid-19 giống như cúm mùa hoặc cảm lạnh nên không cần lo lắng về điều đó. Suy nghĩ này có thể đúng với nhiều người, nhưng với một số người, điều đó hoàn toàn không đúng", Barbara Ferrer, Giám đốc Sở Y tế công cộng Los Angeles, nói với New York Times.
Trường Tiểu học Ninety-Fifth Street ảm đạm sau dịch. Một số học sinh phải dùng công cụ để điều chỉnh cảm xúc. Ảnh: New York Times. |
Đại dịch khiến những đứa trẻ ở Los Angeles phải vật lộn với các môn học ở trường. Zaira Valadez, một giáo viên lớp 2, nói rằng nhiều học sinh của cô vẫn mắc kẹt ở trình độ toán mẫu giáo. Đến nay, các em vẫn chưa biết làm phép trừ hai chữ số.
Để giúp học sinh học phép trừ, cô Valadez đã thử mọi cách như chia số thành hàng chục vàng hàng đơn vị, vẽ hình ảnh của các con số để trẻ tự gạch bỏ và thực hiện phép trừ. Nhưng tất cả phương pháp này đều không hiệu quả.
Nhiều trẻ cố dùng ngón tay để đếm nhưng số ngón tay lại không đủ. Các em thất vọng, cô giáo cũng thất vọng vì không thể làm được gì.
Trong khi đó, bà Laura Crespo cho biết học sinh của bà học hành vẫn ổn, có tiến bộ, nhưng các em lại gặp khó khăn về mặt cảm xúc. Các em cũng phát ngán với những bài kiểm tra ở lớp.
Tháng 12/2022, trước khi nghỉ lễ Giáng sinh, bà Crespo cho học sinh làm một khảo sát để hiểu rõ hơn về sức khỏe tinh thần của các em. Trong đơn khảo sát, cô giáo hỏi các học sinh lớp 5 rằng điều gì các em thấy thú vị và khó khăn khi kỳ nghỉ đến. 6 học sinh bày tỏ các em nhớ những người thân đã khuất.
Cuối ngày hôm đó, cô giáo đã tâm sự với một học sinh ngỗ nghịch trong lớp khi em ngồi lặng lẽ trong góc phòng học. Trong lúc trò chuyện, nam sinh này tiết lộ cha mẹ em mất khi em còn nhỏ, ngày lễ khiến nỗi mất mát của em trở nên ám ảnh hơn.
Cùng ngày hôm đó, khi đang dạy học, một học sinh tâm sự với bà Crespo rằng em đã mất 5 người thân vì Covid-19. Nữ sinh không chỉ kể về đại dịch, em còn nói về những trận bạo lực đã chứng kiến khi ở Honduras trước khi chuyển đến Los Angeles.
Nam sinh ngỗ nghịch được bà Crespo đưa đến lớp học của O'Brien, một nhân viên công tác xã hội. Tại đây, trẻ có thể làm những tấm bảng in để tưởng nhớ người thân đã khuất.
Bà O’Brien cho biết bà nhận thấy trẻ rất dễ tổn thương trước những tác nhân của đại dịch. Ví dụ, một giáo viên nói về chiếc bánh mì kẹp thịt, trẻ cũng có thể bật khóc vì các em nhớ đến một người thân yêu đã từng nấu món ăn đó cho em ăn.
Về phần nữ sinh mất 5 người thân và các học sinh khác trong lớp, bà Crespo quyết định sẽ để tâm nhiều hơn đến những nỗi đau mà các em đã phải trải qua, đồng thời tự chữa lành những nỗi đau bản thân bà đã gặp phải vì Covid-19.
Bà Crespo kiệt sức vì căng thẳng và đau buồn tích tụ quá nhiều, bà đau buồn cho bản thân và cho học sinh của mình. Vì thế, cô giáo quyết định sẽ tiếp tục làm việc để đảm bảo tất cả học sinh đều được nhận những điều các em cần và được đối xử công bằng.