Biểu hiện của lỗi đầu ra là: dù bạn có thể xử lý, hiểu và tìm hiểu thông tin tốt nhưng lại không thể tạo ra kết quả tốt. Từ đó, Giáo sư Levin cũng tóm tắt 8 rối loạn chức năng phát triển thần kinh phổ biến của trẻ dẫn đến suy giảm đầu ra. Nếu mắc phải bất kỳ rối loạn chức năng nào ở trên, bạn sẽ có cảm giác thất vọng rằng mình không thể làm tốt việc gì dù đã rất cố gắng, và bạn sẽ mất đi động lực để làm việc chăm chỉ theo thời gian.
Russell không giỏi thể thao và viết lách là vì cậu mắc chứng rối loạn vận động, không thể nhớ trình tự chuyển động trong tâm trí, không thể tuân theo một thứ tự cụ thể để di chuyển và gặp khó khăn trong việc hiểu và xử lý loại thông tin này. Khiếm khuyết về trí nhớ vận động không chỉ cản trở ham muốn tập thể dục của cậu bé mà còn là thủ phạm gây khó viết. Khi viết, Russell luôn dùng thị giác để theo dõi đầu bút, so với phản hồi của cơ bắp thì phản hồi thị giác quá chậm nên tiêu tốn quá nhiều sự chú ý. Tất cả những lý do trên tạo nên ảo tưởng rằng cậu là một đứa trẻ lười biếng.
Để giúp đỡ Russell với chứng viết chậm, giáo sư Levine đã kê một "đơn thuốc" đặc biệt, đó là yêu cầu Russell tập đánh máy trên máy tính, yêu cầu giáo viên giảm bài tập viết về nhà và đề nghị cậu bé chọn các hoạt động ngoại khóa có thể phát huy tối đa điểm mạnh và tránh điểm yếu, nếu không giỏi bóng rổ và bóng đá, cậu có thể tập cử tạ, đấu vật, ném bóng hay chơi trống.
Sau khi vào trung học, Russell tỏ ra tự tin và vui vẻ như thể mình là một người khác. Vì kiên trì tập tạ nên cậu đã giảm cân rất nhiều, đồng thời còn học chơi trống, thành lập một ban nhạc rock tuyển người từ khắp trường, thành thạo máy tính và yêu thích đồ họa máy tính.
Để giúp Clint chữa chứng rối loạn trí nhớ cũng không khó. Cậu bé học văn khá tốt so với lớp của mình, nhưng lại gặp vấn đề nghiêm trọng về chính tả và toán.
Giáo sư Levin đề xuất với nhà trường rằng giáo viên nên để cậu trả lời các câu hỏi "Có hoặc Không" và ngừng sửa bài tập về nhà trước mặt các học sinh khác. Clint cũng nên được cho phép sử dụng máy tính để viết và đôi khi sử dụng bản ghi âm để nộp bài tập.
Một tháng sau, Clint viết thư cho giáo sư Levin, nói rằng: "Bây giờ cháu tin chắc rằng mình không ngu ngốc hay lười biếng".
Còn Robert cần khắc phục tình trạng thiếu ý tưởng. Robert chắc chắn rất xuất sắc trong việc thu thập thông tin và ghi nhớ nó, nhưng không biết đưa ra ý tưởng của riêng mình.
Giáo sư Levin tin rằng điều này là do Robert phụ thuộc rất nhiều vào các khuôn khổ cấu trúc trong sách và những gợi ý cụ thể. Ông đề xuất sử dụng các phương pháp động não, cho phép Robert có được khả năng sáng tạo, tư duy phê phán, kỹ năng giải quyết vấn đề,... Dần dần, cậu trở thành học sinh giỏi toàn diện.
Ảnh minh họa
Tóm lại, khi kết quả học tập của con không đạt yêu cầu, cha mẹ không thể đơn giản đổ lỗi cho lý do là "lười biếng", mỗi đứa trẻ có năng khiếu khác nhau và phương pháp giáo dục phù hợp với chúng cũng khác nhau. Không phải đứa trẻ nào cũng phù hợp với con đường học tập theo tiêu chuẩn số đông và dạy học sinh phù hợp với năng khiếu của các em mới là lựa chọn tốt nhất.