"Mình chỉ nghĩ một điều đơn giản là thầy cô mình giảng mình sao thì bây giờ mình giảng lại cho các em y như vậy", anh Khải nói. Thầy giáo này cho rằng, mình may mắn được làm hướng dẫn viên du lịch trước đó nên được gặp nhiều nhất là các anh chị làm bên ngành giáo dục. Anh thường xuyên hỏi thăm kinh nghiệm giảng dạy, truyền tải sao cho dễ hiểu, từ đó học theo và áp dụng cho lớp học của mình.
Để khuyến khích tinh thần học tập của các em, thầy Khải có hoạt động tặng xu khi giơ tay phát biểu nhiều, đạt điểm 10. Từ 2 xu sẽ được 1 chai nước, 5 xu các em sẽ đổi được 1 món đồ chơi. 10 xu sẽ được 5kg gạo mang về.
Từ lớp học với 5, 7 em học sinh trên gác xép, nay Ngọc Việt đã có không gian khang trang hơn.
Các em cũng được tham gia các hoạt động thể thao, ngoại khóa để cân bằng việc vui chơi và học tập. Học sinh được tổ chức sinh nhật, trung thu, đi bơi, kiểm tra cân nặng định kì… Hiện tại, dù còn nhiều thiếu thốn về vật chất nhưng các em rất có ý thức, học hành chăm chỉ, đa số các em cả ngày lo mưu sinh vất vả nhưng đến tối vẫn đi học đầy đủ và biết vâng lời.
Có học sinh đủ lứa tuổi, trong đó nhiều em là nữ, thầy Khải cũng gặp nhiều chuyện "khó nói". Chẳng hạn, trong một lần đứng lớp, thầy Khải phát hiện có một nữ sinh cứ ra vào nhà vệ sinh liên tục. Thầy thắc mắc nên hỏi riêng thì em trả lời mình "mắc đi vệ sinh".
"Xong mình đi kiểm bài, nhìn xuống ghế bé mới phát hiện có máu. Mình mới hỏi con có 'băng' chưa, con bị tràn 'băng' hả? Cô bé trả lời: 'Băng là gì hả thầy?'. Mình mới hỏi: Ủa vậy nãy giờ con làm gì trong nhà vệ sinh? Bé nói là: Con vắt. Nghĩa là nó lấy một cái khăn rồi vắt. Mình đứng mà không cầm được nước mắt. Mình hỏi ba mẹ không nói với con hả. Nó nói ba mẹ con đi cả ngày. Mình tức quá la bé: Sao con không hỏi các bạn, không hỏi thầy. Bé chỉ biết đứng khóc", thầy Khải kể.
Sau đó, thầy Khải mua "băng" về nhờ vợ chỉ cho bé cách dùng. Áo quần, thậm chí kể cả đồ lót, vợ chồng thầy Khải cũng mua cho các em.
Thầy Khải tự nhận bản thân mình chỉ như một chiếc xe đò để giúp các em đi nhanh hơn một chút. Điều anh mong mỏi là phụ huynh quan tâm hơn đến con em mình, hiểu con mình cần gì và sự cảm thông, chia sẻ của phụ huynh dành cho con. Chỉ cần suy nghĩ phụ huynh thay đổi thì tương lai con của họ sẽ tốt hơn.
Đó là lý do mà thầy Khải cho biết, ngoài dạy học, thầy rất chăm chút đến việc hướng các em vào hoạt động thiện nguyện. Hàng tuần, các em học sinh của lớp Ngọc Việt được tận tay phát những hộp bún xào, bánh mì cho các bà con khó khăn hơn. Anh cũng tổ chức các chuyến đi thiện nguyện xa như ở Đắk Lắk để cho các em biết mình còn may mắn hơn bao nhiêu hoàn cảnh.
Vừa dạy cả kiến thức lẫn đạo đức, nhiều học trò sau khi rời khỏi lớp học Ngọc Việt có cuộc sống ổn định. Có người về quê trở thành chủ một gara ô tô, chủ tiệm sửa điện thoại di động...
Học trò thường xuyên trở về thăm lớp, ngày 20/11 hàng năm, anh cũng được đón nhận niềm vui như những nhà giáo khác.
Thầy Khải cho biết, ngoài dạy học, thầy rất chăm chút đến việc hướng các em vào hoạt động thiện nguyện.
Người thầy đặc biệt cho biết, anh chỉ mong học sinh của mình khi lớn lên, nếu có thể cũng hãy cho đi với một người khác khó khăn hơn mình.
"Trong tương lai, mình không mong là sẽ dạy lớp này nữa. Vì mình còn phải dạy, tức là vẫn còn người nghèo. Mình cũng không biết sẽ dạy đến khi nào. Nhưng có một điều chắc chắn là, lớp còn một học trò, mình vẫn dạy, đến đời con mà còn học trò nghèo, mình cũng sẽ kêu con dạy", người thầy nói chắc nịch, ánh mắt lấp lánh niềm yêu thương.