Sau ngày tiến cung, cung tần, mỹ nữ phải liên tục học hỏi từ cách ăn nói, trang phục, sinh hoạt… cung phi trong Tử Cấm Thành phải kiêng đủ thứ. Giọng nói phải tập sao cho nhẹ nhàng, không được nói theo giọng Huế mà buộc phải nói theo giọng Phường Đúc - nghĩa là nửa giọng Huế, nửa giọng Nam Bộ.
Quần áo phải theo đúng theo nghi thức quy định. Trang phục không được sử dụng màu đen (màu tang tóc), màu trắng chỉ được dùng làm quần áo lót, màu đỏ và màu lục được dùng nhiều nhất. Trong khi màu vàng chỉ dành cho vua.
Tóc rẽ giữa, bịt khăn vành, móng tay để dài, răng nhuộm đen. Trong sinh hoạt hàng ngày, tuyệt đối không được nói chữ xấu, gở, thô tục như đui, què, phong, hủi, máu me, chết… Khi vua đau ốm phải gọi là “se”, “siết”, “vi dạng”; vua thức dậy gọi là “tánh”, vua đi chơi là “ngự dạo”, vua chết là “băng hà”. Ngoài ra, vô số chữ húy phải kiêng kỵ, nếu lỡ gọi nhầm sẽ mắc tội, nhất là phải kiêng tên vua, hoàng hậu, gia đình hoàng tộc…
Trong cuộc đời mình, cung phi nếu may mắn, chỉ được tiếp xúc một người đàn ông. Đó chính là nhà vua. Ngoài ra, họ không được đụng chạm bất cứ người đàn ông nào khác.
Ngay cả khi mắc bệnh nặng, ngự y trong cung đến thăm khám, bốc thuốc, cũng không được tiếp xúc làn da của các bà hoàng. Khi họ bắt mạch, thái giám sẽ đứng bên cạnh để canh. Ngự y phải đặt một mảnh lụa mỏng lên tay của cung phi để bắt mạch, không được nhìn, hỏi thăm bệnh nhân nên rất khó xác định bệnh tình để đưa ra cách chữa trị hợp lý. Đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến các cung phi thường mắc bệnh, chết sớm.
Khi vua qua đời, các bà phải lên chăm lo hương khói trên lăng vua, ở tại lăng. Vua Tự Đức băng hà, có đến 103 bà lên Khiêm Lăng sống và lo hương khói. Vua Khải Định băng hà, các bà Tân trở xuống đều phải lên Ứng Lăng, sau hai năm mới được về ở cung Diên Thọ, phục vụ Hoàng Thái hậu.
Sau khi qua đời, các bà vương phi sẽ được thờ chung hoặc thờ riêng tại một số ngôi đền ngoài Hoàng thành.
Các vua triều Nguyễn thường chủ yếu tuyển chọn cung phi, hoàng hậu là người miền Nam. Từ thời Minh Mạng, vua không còn tấn phong Hoàng hậu nên suốt thời gian trị vì của nhà Nguyễn (1802 - 1945) chỉ có 2 người được phong làm Hoàng hậu khi còn sống là bà Thừa Thiên Cao Hoàng hậu Tống Thị Lan, vợ vua Gia Long và Nam Phương Hoàng hậu Nguyễn Hữu Thị Lan, vợ vua Bảo Đại.
Nam Phương Hoàng hậu cũng là bà hoàng duy nhất của chế độ quân chủ Việt Nam theo đạo Công giáo và từng đi du học ở nước ngoài.