Sau khi sinh con được ít ngày, chị Dung nhiều lần gọi điện thoại cho Tuyền, không mong người đàn ông ấy về thăm con, chỉ muốn con mình có được cái tên do bố đẻ đặt. Nhưng Tuyền từ chối đặt tên cho con và gắt gỏng với chị Dung rằng “muốn đặt tên gì thì đặt”. Một thời gian sau, chị gọi điện yêu cầu Tuyền làm đúng trách nhiệm của một người bố và đi đứng tên giấy khai sinh cho con, nhưng Tuyền đã thoái thác trách nhiệm, bỏ mặc người tình cùng đứa con nhỏ còn chưa được đặt tên.
Vì cháu bé sinh ra mà chẳng hề có bố, chị Dung quyết định đặt tên con theo họ mẹ là Lê Hữu T. Cậu bé lớn lên từng ngày trong vòng tay chở che của một mình mẹ. Dù không được bố chăm sóc, dạy dỗ nhưng bé rất ngoan, được họ hàng và làng xóm yêu thương. Thương con luôn miệng hỏi bố là ai, chị Dung quyết tâm “đi tìm” bố cho con 1 lần nữa.
Đặng Thanh Tuyền.
Một ngày đầu năm 2015, chị Dung bế cháu T tìm về nhà vợ cũ cùng các anh chị em ruột của Tuyền, để nói cho họ biết hai người đã có cháu T con chung, đồng thời mong được nhìn thấy người đàn ông bội bạc dù chỉ một lần.
Nhưng mặc cho chị Dung có cố gắng níu kéo thế nào đi chăng nữa, Tuyền cũng chẳng đoái hoài. Từ tháng 9/2017, Tuyền cắt đứt mọi liên lạc với chị Dung và yêu cầu chị đừng đưa con về nhà vợ cũ và quê mình nữa. Tuyền tìm cách đi xa, không nghe điện thoại nhằm chị Dung từ bỏ ý định tìm mình.
Tối 15/2/2018 (30 Tết), chị Dung đưa cháu T đến nhà ông Mịch (anh trai Tuyền) để tìm gặp người tình. Tại đây, chị nói hết nước hết cái, chỉ mong Tuyền về nhà một lần để con được biết bố mình là ai và được đón cái Tết đầy đủ bố mẹ như bao bạn bè trang lứa khác. Nhưng chị Dung không thể ngờ, tấn bi kịch của cuộc đời chị bắt đầu từ đây, và cũng là cái Tết cuối cùng của bé trai tội nghiệp…
“Còn tiếp”
XEM THÊM CÁC KỲ
1