Khi nước cạn dần cũng là lúc mặt đìa lục ục những bọt khí của những con cá đang ngoi lên do mắc cạn. Anh Chiểu và mấy anh em trong xóm nhanh chân xuống đìa bắt cá kịp trời nắng lên. Họ lê từng bước nặng trịch dưới lớp bùn lún ngang đầu gối để lùng sục những con cá lóc lớn “ém” dưới lớp bùn.
Một con, 2 con, 3 con... rồi đầy xô cá! Những con cá lóc, cá trê trắng, cá trê vàng, cá rô, cá thác lác... lần lượt vào rọ qua đôi bàn tay của những thợ sát cá.
Anh Chiểu từ phố về quê cùng gia đình đồng nghiệp tát đìa ăn Tết.
Hơn 30kg cá đủ loại, ông Tư Chiến phân loại cá. Ông vừa làm vừa chia sẻ: “Ở đây mình làm ruộng 2 vụ nên mỗi năm tát đìa 2 lần. Vụ tát cho đồng khô để sạ lúa, cá thu được chủ yếu loại cá non nửa mùa. Vụ Tết, cá lớn hơn, cá to để bán, phần còn lại để gia đình ăn Tết”.
Tát đìa xong, anh Triều chọn vài con cá lóc to đem đi nướng trui bằng rơm. Khi rơm cháy hết cũng là lúc những con cá lóc, cá rô vừa chín tới, chỉ cần gạt sơ lớp vảy cá dính bụi than bên ngoài, thịt cá trắng, thơm, vẫn bốc hơi nóng lên thơm lừng.
Sau tát đìa, chủ nhà sẽ chọn những con cá lóc to để nướng trui đãi khách.
Nhóm bạn của anh Triều cũng bắt tay chuẩn bị tiệc theo kiểu chân quê. Họ lấy lá chuối làm mâm, bày cá nướng lên, tất cả ngồi quây quần bên nhau, xen lẫn tiếng cười rôm rả giữa cơn gió tháng Chạp vi vu trên đồng. Mấy con cá nướng còn nóng, từng lớp thịt chín trắng chấm muối ớt khiến những ai một lần được thưởng thức khó thể nào quên.
Nhớ lại kỷ niệm tuổi thơ với chuyện “bắt cá hôi”, anh Lâm Hoàng Anh (ngụ ấp 7, xã Tân Lộc, huyện Thới Bình) chia sẻ: “Hồi nhỏ, chủ đìa bắt cá ăn Tết thì mấy đứa con trai chừng 10-12 tuổi trong xóm cứ đi qua đi lại "chờ thời". Chừng nào chủ đìa tuyên bố bỏ đìa, đám trẻ chúng tôi liền nhào xuống "hôi" cá. Bữa nào trúng mánh, cá nhiều, mấy đứa trẻ liền xách xâu cá xỏ dây về cho mẹ, quần áo, mặt mày ai nấy cũng lấm lem bùn sình. Dân nghèo nhờ đó mà có được bữa cơm tươm tất hơn vào ngày cuối năm”.