Tại Phần Lan, chính quyền thành phố sẽ bổ nhiệm hiệu trưởng dựa trên chỉ tiêu hoặc nhu cầu tuyển dụng bổ sung.
Ứng viên được chọn để bổ nhiệm phải có trình độ chuyên môn và đáp ứng một trong 3 yêu cầu về trình độ bổ sung gồm Chứng chỉ Quản lý Giáo dục do Ủy ban Giáo dục quốc gia Phần Lan cấp (chứng chỉ này chủ yếu chứng nhận kiến thức về luật và chính sách giáo dục Phần Lan); hoàn thành chương trình Lãnh đạo giáo dục tại một trường đại học; kinh nghiệm quản lý giáo dục. Chính quyền địa phương có thể chỉ định yêu cầu bổ sung với ứng viên tùy theo nhu cầu của họ.
Con đường phổ biến nhất để trở thành hiệu trưởng là hoàn thành chương trình đại học về Lãnh đạo Giáo dục. Các chương trình thường kéo dài 18 tháng, có thể học bán thời gian.
Khác với hiệu trưởng ở nhiều quốc gia khác, người đứng đầu trường học ở Phần Lan không nhiều quyền hạn với giáo viên. Họ không được phép đánh giá hoặc chấm điểm giáo viên bởi hệ thống giáo dục Phần Lan cho giáo viên quyền tự chủ xây dựng lớp học. Do đó, hiệu trưởng quản lý ngân sách và các khía cạnh khác của trường học. Ở một số trường nhỏ, hiệu trưởng có thể tham gia giảng dạy.
Còn tại Mỹ, hiệu trưởng là một trong những chức vụ quan trọng nhất trong hệ thống quản lý giáo dục. Hiệu trưởng chịu trách nhiệm quản lý, điều hành hoạt động của nhà trường. Nhiều hiệu trưởng tại Mỹ vẫn đứng lớp bên cạnh công tác quản lý nên việc tuyển chọn hiệu trưởng được coi trọng.
Hầu hết các bang tại Mỹ công khai tuyển dụng vị trí hiệu trưởng nên ứng viên có nhu cầu có thể nộp đơn xin việc và thể hiện trình độ chuyên môn của mình. Yêu cầu cho vị trí hiệu trưởng ở Mỹ gồm: Bằng cử nhân, thạc sĩ giáo dục, chứng chỉ giảng dạy theo bang (hầu hết chứng chỉ giảng dạy ở bang này sẽ không có hiệu lực ở bang khác), kinh nghiệm chuyên môn...
Ngoài ra, ứng viên cần đa dạng hóa kỹ năng và kinh nghiệm quản lý trường học trước khi nộp hồ sơ. Ứng viên có thể tham gia các khóa học của Hiệp hội Hiệu trưởng Trường Trung học quốc gia (NASSP), Hiệp hội Hiệu trưởng Trường Tiểu học quốc gia (NAESP), Hiệp hội Hiệu trưởng Trường học Hoa Kỳ (AASA) để trau dồi kỹ năng và kinh nghiệm ngoài chuyên môn.
Có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến quá trình thăng tiến tại Singapore như kết quả đánh giá hiệu suất hằng năm; thang đo tiềm năng hiện tại (CEP); kiến thức chuyên môn; kết quả phỏng vấn với hội đồng giáo dục địa phương; đề xuất của đồng nghiệp, cố vấn... Trong đó, CEP được coi như thang đo chất lượng của một cán bộ quản lý. Cách tính CEP gồm phẩm chất trí tuệ của nhà giáo (tư duy, phân tích, khả năng đổi mới), thành tích, lãnh đạo (khả năng hỗ trợ đồng nghiệp, kỹ năng giao tiếp, quản lý)...