Đừng “bóp cổ” dòng chảy di sản
Theo giới bảo tồn, Hà Nội là đô thị sở hữu nhiều di sản, khu phố cổ, khu Pháp thuộc, các làng cổ… Công trình kiến trúc cổ của người Việt không hoành tráng, mà ngược lại. Nghệ thuật tạo cảnh dung hoà mềm mại, hoà vào tự nhiên theo cách nhuần nhị. Cái đẹp của Hà Nội chính trong sự nhuần nhị, hoà quyện giữa khu phố tây và ta, hài hoà với nền cảnh quan thiên nhiên với nền là các làng cổ và các dòng sông.
Di sản giống như các dòng sông đang chảy, không nên – không được – không thể “bóp cổ” dòng chảy. Làm như vậy là đóng khung di sản trong bảo tàng, không thể phục vụ và tiếp nối dòng chảy lịch sử trong cuộc sống đương đại.
“Cần phân biệt thế nào là đô thị di sản và thành phố có di sản đô thị. Hà Nội có bề dày về niên đại lịch sử, nhưng những di sản kiến trúc hiện hữu phần lớn không quá 200 năm. Phải làm sao để các di sản của Hà Nội cộng sinh, phát triển cùng với sự phát triển hiện đại của Hà Nội, phải xác lập được cổ - cũ, nay - mai”, GS.TS.KTS Hoàng Đạo Kính nêu đề xuất.
Ông Phạm Tuấn Long - Chủ tịch UBND quận Hoàn Kiếm cho rằng, với đặc thù quận có nhiều di sản được biết đến với kiến trúc chuyên biệt, mang lợi thế về quy hoạch. Quận hướng tới tu bổ các di tích bị bỏ sót, bỏ quên, chuyển đổi thành không gian văn hoá, sáng tạo cộng đồng.
KTS. Nguyễn Hoàng Phương cho biết việc trùng tu khu phố cổ qua những công trình đã tôn tạo thành công ở khu phố Tạ Hiện, phố Lãn Ông, Đào Duy Từ, Hội quán Phúc Kiến và mới nhất là Hội quán Quảng Đông. Đối với công trình 22 Hàng Buồm, nhóm tôn tạo ngoài nghiên cứu kiến trúc, còn nghiên cứu chức năng để công trình không bị “đóng khung” như bảo tàng.
Các nhà văn hoá và kiến trúc sư nêu giải pháp phải tạo cho Hà Nội một vùng lõi, gồm khu phố cổ, khu phố tây, Hoàng thành Thăng Long, khu vực Ba Đình, Hồ Tây, các làng cũ, làng cổ có diện mạo riêng, đầy chất lịch sử, nhân văn để tạo ra hạt nhân cho sự phát triển tiếp theo của di sản Hà Nội.
Bên cạnh việc đánh giá tiềm năng con người và nguồn lực di sản, các chuyên gia đề xuất, Hà Nội cần tạo ra môi trường thông qua cơ chế phù hợp để giữ vững các giá trị bản sắc văn hoá, khơi dòng tiếp nối di sản và để hoạt động sáng tạo được phát triển.
“Các di sản đô thị cần được duy trì lâu dài bởi sự kết hợp mềm mại giữa bảo tồn với cải tạo thích ứng và với hiện đại hóa. Các di sản đô thị không chỉ là đối tượng của bảo tồn di sản văn hóa, mà là nguồn cội, tài nguyên nhân văn, tài sản lịch sử không thể chối bỏ trong sự mở mang và hiện đại hóa”.
GS.TS.KTS Hoàng Đạo Kính.