Họa sĩ Bùi Tiến Tuấn đem đến triển lãm niềm quan tâm đến hình tượng người phụ nữ trong xã hội. Anh chia sẻ: “Muốn biết xã hội thế nào, hãy nhìn vào người phụ nữ”.
Hình ảnh phụ nữ trong tác phẩm của anh mang một cảm giác hài hòa, bình yên. Đó là những cô nàng mây, nàng thơ của nghệ sĩ ẩn hiện những đường nét tưởng chừng như thực mà hư ảo.
Với việc phối hợp giữa các màu sắc trên chất liệu đầy đỏng đảnh như lụa, đã tạo nên một sự hòa hợp của người phụ nữ với không gian xung quanh. Bức tranh “Hơi thở nhẹ” mô tả cô gái tưởng như đang ngủ, nhưng thực chất là suy tư về cuộc đời.
Họa sĩ sử dụng lối vẽ lụa tân thời, gam trắng, xanh nhẹ nhàng với chút hồng, đen tạo điểm nhấn. Anh không vẽ một hình mẫu phụ nữ cụ thể, mà vẽ hình nhân của cái đẹp.
Khắc họa tâm hồn con người, họa sĩ Vũ Đình Tuấn lại cho rằng: “Chúng ta đang ngắm nhìn trong đời sống tự nhiên qua ô cửa sổ có hình dạng một khuôn mặt”. Bộ tác phẩm “Vườn Đông phương” mang nhiều trạng thái cảm xúc, sự bộn bề, tĩnh lặng và sôi nổi.
Đình Tuấn mô tả mặt người bên những bông lục bình trôi để thể hiện lát cắt thời gian, hình ảnh thiên nhiên hay một trạng thái cảm xúc.
Bức tranh có thể được hiểu là kiếp người lênh đênh trôi nổi, hay một phụ nữ hồng nhan bạc mệnh hoặc nhiều suy tưởng khác. Gương mặt như một ô cửa, mở ra những cảm nhận khác nhau qua con mắt người xem.
Nguyễn Đức Toàn lại đem đến bộ tác phẩm “Không ngủ”, diễn tả dòng chảy thời gian. Từ khoảnh khắc tràn trề sức sống đến khi mọi thứ kết thúc chu kì cuộc đời. Ở đó, hình ảnh con người đang mắc kẹt trong cái kén, biểu thị thế giới nội tâm.
“Qua các tác phẩm, tôi muốn vẽ câu chuyện về thế giới tâm thức trong mỗi người. Chúng song hành, cân bằng cảm xúc bên trong với một thực tại ồn ào, hỗn độn bên ngoài”, họa sĩ cho hay.
Họa sĩ Lưu Chí Hiếu đem đến không gian siêu thực, được đan chồng bởi những lớp cắt thiên nhiên và đồ vật, tương tác giữa bóng - hình, sáng - tối, ẩn - hiện, cổ - kim. Bức “Ký ức hiện hữu” mô tả hình ảnh một con người lơ lửng giữa không trung, đan xen họa tiết chạm khắc đình làng màu xanh, đỏ.
Họa sĩ cho biết tranh là ký ức, trăn trở của anh về truyền thống. Anh nói: “Truyền thống rất quan trọng, là quá khứ nhưng cũng là tương lai. Nếu biết tìm tòi, lưu giữ, bảo tồn, chúng ta sẽ nhận được nhiều giá trị hơn”.
Nữ họa sĩ Nguyễn Thị Hoàng Minh lại kể những góc khuất một giai đoạn cảm xúc của bản thân. Hình ảnh cô gái đang đứng trước gương, đeo mặt nạ chú mèo. Người xem nhìn vào tác phẩm, có thể thấy bóng hình của chính mình ở một giai đoạn nào đó trong cuộc đời.
Hoàng Minh cho biết, mặt nạ tượng trưng thái độ, trạng thái khác nhau của con người. Những trăn trở, tâm tư, tình cảm đôi khi phải giấu kín dưới mặt nạ, chỉ trưng ra những điều tốt đẹp mà thôi. Mỗi người đều có bí mật riêng.
Nét nổi bật của nghệ thuật tranh lụa Việt Nam là tìm được một bảng màu riêng, thật kiệm màu mà vẫn tạo nên sự phong phú của sắc. Các sợi tơ óng mịn được nhuộm màu nhuần nhị như có hương có sắc, ngân lên tiếng ca sâu thẳm của tâm hồn người Việt.