Chúng tôi động viên đồng nghiệp vượt qua cú sốc tâm lý này. Bản thân giáo viên cũng chia sẻ rằng phải quên câu chuyện này để giữ lại tình cảm với em HS, vì phụ huynh có lỗi chứ không phải trò”.
Ảnh minh họa Internet. |
Cô Nguyễn Thị Minh nhận xét rằng, trong xử phạt hành chính, có nhiều điều còn bỏ ngỏ. Chẳng hạn như trường hợp mâu thuẫn giữa giáo viên và học sinh mà người dạy bị xúc phạm danh dự, nhân phẩm, thậm chí là thân thể thì ai là người đóng phạt khi các em vẫn còn đang đi học, chưa làm ra tiền?
Theo cô Minh, lâu nay, trong trường học, chỉ có hình thức kỷ luật học sinh bằng các mức hạ hạnh kiểm, xếp loại đạo đức chứ chưa hề có quy định nộp phạt bằng tiền. Và hình thức xử phạt hành chính, ở một góc độ nào đó, đã làm giảm nhẹ quan điểm giáo dục bằng cảm hóa ở môi trường học đường.
Chưa kể là khi danh dự, nhân phẩm bị xúc phạm thì thầy, cô giáo đó phải được xin lỗi, được bồi thường. Chưa kể, tiền phạt đó nộp về ngân sách Nhà nước hay vào tài khoản của nhà trường ở kho bạc? – cô Minh phân vân.
Cô Phương Hoa, giáo viên trường THCS trên địa bàn quận Sơn Trà (TP Đà Nẵng) mấy năm trước được phân công làm giáo viên chủ nhiệm lớp 8. Cô đã suy nghĩ rất nhiều làm thế nào để có thể cảm hóa một học sinh nam “cá biệt” của lớp. “Mỗi lần đến lớp, N. (tên em học sinh) không chịu ngồi yên, sẵn sàng trêu ghẹo bạn. Đến giờ toán em nằm dài ra bàn hoặc nói chuyện, vẽ bậy trong vở. Tôi càng nhắc, em càng có phản ứng tiêu cực. Có lần trên đường từ trường về, em đã tìm cách chèn đường để cho cô giáo ngã xe”, cô Hoa nhớ lại.
Một lần có lãnh đạo phòng Giáo dục về kiểm tra, N. ăn mặc rất lôi thôi. Cô Hoa hỏi ra mới biết N. chỉ có một cái áo trắng mặc đi học, được giặt vào ngày cuối tuần. Mẹ N. làm thuê ở cảng cá nên chẳng có thời gian quan tâm đến con. Cô mua vải áo trắng, quần xanh, gặp riêng để tặng cho em. Cũng phải nói rất khéo thì em mới chịu nhận. Cô Hoa dặn N.: “Lúc nào con thích may thì con đến chỗ A, rồi cô gửi tiền may cho. Con nhận đi và đừng suy nghĩ gì hết nghe”. Mấy hôm sau thấy N. mặc bộ đồ mới đến lớp, không nói gì mà chỉ nhìn cô cười cười. Cũng từ đó, N. hết nói chuyện, trêu ghẹo bạn, tập trung học hành.
Một cô giáo ở Đà Nẵng đã kể lại “sự cố nghề nghiệp” của đồng nghiệp mình do không quản lý được cảm xúc. Một học sinh do không khâm phục với cách chấm điểm của cô giáo đã có lời lẽ khó nghe ngay giữa lớp học. Cô giáo này, trong cơn tức giận đã mắng học sinh rằng em quá vô lễ, nếu không muốn nói là “mất dạy”.
Học trò này đã kể câu chuyện lên mạng xã hội. Cô giáo sau đó nhận rất nhiều chỉ trích từ cộng đồng mạng khi dùng từ “mất dạy” trong môi trường học đường. Thế nên, nói như cô Ông Thị Diễm, ngoài làm giáo viên tâm huyết với học sinh, còn cần phải có phương pháp và tâm lý sư phạm đủ vững vàng để xử lý những tình huống đặc biệt mà không bị “việt vị”.
Đã có hiệu trưởng ví von rằng một số quy định về xử phạt hành chính trong trường hợp giáo viên hoặc học sinh bị xúc phạm danh dự, nhân phẩm khiến cho giáo viên như đi thăng bằng trên dây. Và người thầy chỉ có thể thăng bằng khi có sự phối hợp hài hòa giữa nhà trường, gia đình và học sinh, trên tinh thần giáo dục bằng tình yêu thương, lấy sự tiến bộ của trò để đo lường.